Page 101 - Trang Phục Truyền Thống Của Các Dân Tộc Việt Nam
P. 101

keo tơ secirine tan  ra một phần, kén mềm và dễ dàng rút
      thành sợi.
          Kén  được  thả  vào  nồi  nước  sôi  hay chảo  miệng  rộng.
      Người ta đảo kén thành từng nhóm nổi trên mặt nước, tìm
      mối  tơ  gốc  rút  ra,  quấn  vào  những  con  suốt,  hình  giống
      như lõi ống chỉ, xếp thẳng đứng thành hàng ngang, rồi cho
      chạy  vào  những  guồng  tơ  tròn  bằng  gỗ,  nằm  bắc  ngang
      trên  nồi  nước  sôi  và  kéo  hết tơ ở mỗi  cái  kén  làm  thành
      con tơ. Phần còn lại, lớp trong của kén cũng cho vào guồng
      ươm  tơ quay vào  ống lấy tơ nõn  màu  vàng nhạt,  sợi  nhỏ
      phía  trong của  kén.  Sợi  tơ này gồm  hai  sợi  nhỏ, tiết  ra từ
      cặp tuyến  tơ ở tằm  chín  và  dán  chặt vào  nhau,  được  bao
      phủ  bởi  một lớp  keo  (sericin),  người  ta  phải  tẩy sạch  lớp
      keo này khi kéo tơ.
           Nếu  kén  cắn  tổ,  không thể  ươm  tơ được thì  người  ta
      kéo  thành  sợi  đũi.  Cách  kéo  sợi  đũi  như  sau:  Kén  đem
       ngâm  nước  3  giờ,  vắt  sạch  nước  (nước  ngâm  và  vắt  từ
       nước kén  ra gọi là nước cốt,  nước này phải giữ lại  để sau
       ngâm  kén  lần  nữa].  Bỏ kén vào nồi  đun sôi vài phút, thấy

       kén thâm đều là được. Kén luộc xong, vắt kiệt nước thả vào
       nồi nước cốt, ngâm một đêm thì kén chín, kén chín vừa kéo
       trơn  và  nhẹ  tay.  Người  kéo  sợi  ngồi  trên  ghế thấp,  trước
       một  cái  chậu  sành  đầy  nước  và  kén,  hai  tay  ngâm  trong
       nước để kéo sợi. Kéo xong một mẻ, người ta dùng giằng sợi
       cuộn lại thành từng con, cho lên sào phơi. Thành phẩm này
       được dệt thành lụa đũi. Lụa đũi to, xốp, mềm, nhẹ. Riêng tơ
       nõn sẽ được se với  nhau, tùy theo tính chất, số lượng sợi
       và  vòng  xoắn  để  mắc  cửi  rồi  dệt thành  các  loại  hàng vải
       khác nhau.



                                                              10 lì
   96   97   98   99   100   101   102   103   104   105   106