Page 87 - Tâm Lý Và Sinh Lý
P. 87
trôi trên mặt sông nhanh hon những con thuyền độc của người nguyên
thuỷ, đã đưa người ta đến ý nghĩ chế tạo thuyền buồm...
Có điều, muốn tóm bắt được "linh cảm", chúng ta phải thoát khỏi lề
thói suy nghĩ rập khuôn, mở ra cách suy nghĩ theo hướng mói. Có những
lúc ta suy nghĩ miên man một thòi gian rất lâu về một vấn đề nào đó, thế
mà vẫn cứ quanh đi quẩn lại trong một cái vòng "tắc tị", không thể nào
tìm ra lòi giải. Lúc này, tốt nhất nên tạm thòi gác vấn đề đó lại, quên hẳn
nó đi, về sau có lúc bỗng tự nhiên cách giải được loé trong đầu... Ví dụ:
bạn hãy dùng sáu que diêm xếp thành bốn hình tam giác đều có cạnh dài
bằng độ dài que diêm. Bài toán này nếu không suy nghĩ vượt ra khỏi mặt
phẳng sẽ không tìm đưọc lòi giải chừih xác.
Cuối cùng, cần nhấn mạnh một điểm nữa là: "linh cảm" bao giờ
cũng nảy sinh trên cơ sở t'mh cảm lành mạnh, hào hứng, phấn khỏi. Cứ
cố cắm đầu cắm cổ suy nghĩ "không còn biết tròi đất gì" sẽ không thể
nào tìm ra lòi giải, đồng thòi lại phải dè chừng tâm lý nóng vội, bi quan,
thất vọng, phải luôn luôn lạc quan, tm tưởng, có như vậy ánh chóp trí tuệ
mói vụt loé trong đầu.
Tại sao có lúc thời gian đi nhanh như
tên bắn, có lúc kéo dài lê thê?
Trong tác phẩm Truyện Kiều, ở câu thứ 425, đại thi hào Nguyễn Du
có viết:
"Ngày vui ngắn chẳng đầy gang,
Trông ra ác đã ngậm gưongnon đoài"
Chắc rằng, giống như nhà thơ, các bạn trẻ đã từng có cảm giác rừiư
vậy. Trong những ngày đi cắm trại, những buổi liên hoan văn nghệ,
những lúc chuyện trò vui như tết... một ngày trôi đi trong chớp mắt, còn
những lúc buồn chán, chẳng có công việc gì, thòi gian lại trôi đi quá
chậm, tựa như đứng lại vậy. Tại sao cùng là thòi gian ấy mà có lúc chiứìg
ta cảm thấy dài, có lúc lại thấy ngắn như vậy? Liệu có phải cảm giác của
chúng ta có sai sót hay không?
< 87 >