Page 55 - Quốc Âm Thi Tập
P. 55
VIỆN VIỆT-HỌC
Nhân tình gái nhớ chồng xưa.
Chẳng say, chẳng đắm là quân tử,
Người hiểm lòng thay ! hãy sá ngờ.
53
180.
Chẳng hổ thân già tuổi tác hư !
Khó khăn, dại dột, mỗ lừ cừ !
Toan cùng người mấy thì chưa đủ,
Xử một ta nay ắt có dư.
Bạn tác rạch ròi đà phải chịu,
Anh em trách móc ỷ khôn từ.
Bằng rồng nọ, ai phen kịp,
Mất thế cho nên mặt dại ngơ. Mất : mượn âm chữ 末 (mạt)
54
181.
Ðược, mất, tuy nơi sự tiếc, mừng,
Ðạo ta thông biết hết lâng lâng.
Non cao bạch thạch nào đời chuyển,
Nước cả Hoàng-hà há thủa nhưng.
Thiên hạ dõi truyền lăng có thước,
Thế gian bảo rắng thóc toan thưng.
Nhọc nhằn ai chớ còn than thở,
Ăn có dừng thời việc có dừng. [咹 Ăn]
55
182.
Ðể truyền bia miệng kiếp nào mòn,
Cao thấp cùng xem sự mất, còn.
Thương cá thác vì câu uốn lưỡi,
Ngâm trai nào chiết bát màu hòn.
Già mặc số trời đất,
Dầu ai qua vợ con.
Quân tử, thánh hiền lòng tựa nước,
Càng già càng ngẫm của bùi ngon.
56
183.
Trí qua mười, mới khá rằng nên,
QUỐC ÂM THI TẬP TVG-PTĐ 55