Page 192 - Những Trạng Nguyên Đặc Biệt Trong Lịch Sử Việt Nam
P. 192
... trong lich sứ V íit N a m 1 93
Mậu Hợp Cố khuyên dụ nhưng Giáp Trừng không
chịu nghe lời thỉnh cầu, từ chối (Sđd, tr.340).
Ngày 26/5/1582, khi nhà Minh đưa tờ công văn tới,
nói về ranh giới nước ta và Trung Hoa tạd địa phận xứ
Lạng Sơn. Mậu HỢp sal sứ tới nhà Giáp Trừng, triệu
Giáp Trừng đi phúc định lạl ranh giới.
Tháng 8/1582, Giáp Trừng lại dâng sớ bày tỏ việc
gia đình, xin vẫn giữ chức hàm như cũ, nhưng được ở
nhà, khỉ nào có nghị luận về chính trị trọng đại, sẽ
phụng chỉ dụ tới triều đình. Ngoài ra xin được tự do
lúc tới lúc lui. Mậu HỢp không nglie, vời tới kinh sư
làm việc tại dinh thự. (Sđd- tr.342).
Ngày 28/6/1585, Mạc Mậu HỢp thăng Giáp Trừng
lên chức Thái bảo.
Ngày 2/8/1586, Thái bảo Giáp Trừng dâng sớ xin
nghỉ hưu. Nội dung sớ tâu rằng: “Cổ nhân lấy câu: tri
túc bất nhục (biết đủ sẽ không nhục) làm răn. Tiên
hiền thường tự xử theo câu: niên tri tiện qui (đến tuổi
già thì về hưu). Nay hạ thần đã 70 tuổi, đáng nên về
hưu, một niềm mong muốn, không nói gì khác. Kính
mong bệ hạ xét lòng chí thành của hạ thần, cho hạ
thần trí sĩ, để toàn tiết muộn và giữ hơi tàn của hạ
thần. Đó là hạ thần rất mong vậy. Hiện nay các quan
trong triều đình, thảy đều là các bậc hiền tỀú, việc nước
thi thố. đã có kế hoạch. Nhưng hạ tliằn lo ngại về điều;
đang lúc thịnh trị cũng nên ngliĩ tới sự nguy vong. Đó
là lòng chí thèuih của bầy tôí già này cần bày tỏ. Kính
mong bệ hạ, tính việc trị an, cung kính phép trước,
chuyên về chính học, thân cận người tốt, thực ý ngay
lòng, phòng sai ngăn dục, không gần sắc đẹp hát hay,