Page 123 - Những Trạng Nguyên Đặc Biệt Trong Lịch Sử Việt Nam
P. 123

124  ĩỉliữ tìiị  T ra n ^   iìịrtiyền  (lác  lĩiét...

                GIAI THOẠI VỀ LƯƠNG THẾ VINH

                Chú bé láu lỉnh

                Có lần,  ngitời bố  là Lương Thế Thiện đi vắng,  chủ
            nỢ  đến  đòi  tiền,  thấy cậu  bé  Vinh  đang chơi  trò  nặn
            đất ở sân, liền hỏi:

                - Bố mẹ đi đâu?
                Vinh  làm  Uiinh  không trả  lời.  Chủ  nỢ hỏi  lại,  cậu
            mới đáp:
                - Bố, mẹ tôi đã đi khắc có việc, ông hỏi làm gì?
                Chủ nỢ cứ gặng hỏi đi đâu, bao giờ về... Cuối cùng,
            Vinh mới trả lời, giọng tỉnh khô:
                -  Bố tôi đi giết một người sống.  Mẹ tôi đi cứu một
            người chết.
                Chủ  nỢ  ngơ  ngác,  không  hiểu  đầu  đuôi  thế  nào,
            nên cứ hỏi mãi. Thấy Vinh im lặng, chủ nỢ dỗ:

                -  Nếu  mày nói  tliật,  ta  sẽ  trừ cho khoản  nỢ  trước
            kia bố mẹ mày vay.
                Bấy giờ Vinh mới vui vẻ đáp:
                - Nếu vậy thì ông in  ngón tay vào bánh đất này để
            làm bằng.
                Người  chủ  nỢ  vì  tò  mò  muốn  biết,  nên  cũng  thử
            chiều ý cậu bé xem sao.
                Lúc ấy Vinh mới vừa mỉm cười, vìía nói;
                - Bố tôi đi nhổ mạ. Mẹ tôi đi cấy lúa!
                Lúc  này  chủ  nỢ  mới  vỡ  lẽ ,  trong  lòng thầm  thán
            phục Lương Thế Vinh là  đứa trẻ k liô n   ngOcUi.
                Ngày  hôm  sau  chủ  nỢ  lại  đến  đòi.  Bố  mẹ  Vinh
   118   119   120   121   122   123   124   125   126   127   128