Page 14 - Những Nét Văn Hóa Đạo Phật
P. 14
Thực hành điều nói trên chính là thực hành "tuệ tri" như lời
Đức Phật hướng dẫn khi thực hành chánh niệm, là trực nhận,
là kinh nghiệm được, hay như nhà bác học Einstein nói, là "cảm
nhận phát sinh từ kinh nghiệm của tất cả mọi thứ tự nhiên (mà Đạo
Phật gọi là sự) và tâm linh (mà Đạo Phật gọi là lý) như một sự
hợp nhất đay đủ ý nghĩa (mà Đạo Phật gọi là lý sự viên dung)"
khi trực nhận lý và sự có mặt trong nhau tròn đầy. Đó là sự
hiện hữu của lý và sự hoàn toàn dung thông, hòa hợp vói nhau
không ngăn ngại hay lý sự vô ngại pháp giới.
Đây là cái thấy biết kỳ diệu về đời sống: Sự chân thật, cái
tuyệt đối, cái không hay Lý, không bao giờ tách lìa cái tương
đối, cái sắc hay Sự. Cái bao la, rỗng không, vô sinh bất diệt lại
có mặt ngay trong chốn sinh diệt phù du rứiư trong những đám
mây mong manh trên bầu trời, ngọn gió mát thổi qua, những
nụ cười sung sướng, những giọt nước mắt khổ đau, lòng bình
an của vị Thiền sư hay nơi lưỡi gươm lấp lánh của một kiếm sĩ
đang xông pha ngoài chiến trận. Lý và Sự, cái tuyệt đối và cái
tương đối - hay tính và tướng - cùng lúc có mặt với nhau, trong
nhau, không hề tách rời, không hề ngăn ngại như nước và sóng
trong biển cả. Đó là thế giới chân thật hay trạng thái chân thật
của Lý Sự Viên Dung, là sự hòa hợp tròn đầy giữa tuyệt đối và
tương đối hay giữa Lý và Sự. Đó là nét đẹp sâu thẳm của nền
văn hóa giác ngộ qua sự trực nghiệm tâm linh.
Sự sự VÔ ngạipháp giới
Ngoài Lý, Sự, Lý Sự Viên Dung, mà nhà bác học Einstein
cũng đã nói đến theo ngôn ngữ của ông về "một sự hợp nhất đây
đủ ý nghĩa", khi người Phật tử tham dự các buổi tu tập thì họ
sẽ cảm nhận thêm một điều kỳ diệu hơn nữa là trong thế giới
thường ngày, trong đó có mặt của mọi màu sắc, dáng vóc, âm
Lời kính thưa I 15