Page 166 - Những Nền Văn Hoá Cổ Đại Trên Lẫnh Thổ Việt Nam
P. 166
■ Những nền văn haá cổ trên lảnh thổ Việt Nam 167
và dị biệt.
1. Về địa bàn cư trú
Tuy hiện nay, địa bàn cư trú của hai nền văn hóa cổ này
có chung một lãnh thổ thống nhất nhưng trong quá khứ chúng
vốn thuộc địa bàn của những quốc gia khác nhau đã từng tồn
tại trong lịch sử. Nếu địa bàn cư trú của văn hóa Đông Son tồn
tại trong lưu vực của dòng sông Hồng - dòng sông Mẹ đã sản
sinh ra văn minh sông Hồng, văn minh của người Việt cổ thì
nền văn hóa Sa Huỳnh tồn tại dọc theo dải đất miền Trung
Việt Nam hiện nay. Những chủ nhân của văn hóa Sa Huỳnh
bám theo sườn, tựa mình vào dãy Trường Sorn hùng vĩ, vươn
mình ra đương đầu, chống chọi với sóng gió Biển Đông qua
suốt chiều dài của lịch sử. Do vậy, không phải ngẫu nhiên
người ta gọi văn hóa Sa Huỳnh là văn hóa của những con
người lấn biển: “tựa/dựa núi - men/ven sông - vươn ra biển”.
Nếu địa bàn văn hóa Đông Sơn chủ yếu tồn tại trong khu vực
trung du và đồng bằng trong phạm vi lưu vực của các con
sông lớn ờ Bắc Bộ như sông Hồng, sông Mã, sông Cả... thì văn
hóa Sa Huỳnh tồn tại trên địa bàn ven biển miền Trung trong
lưu vực của các con sông miền Trung ngần và dốc với những
bãi cát trắng dài ven biển như sông Thu Bồn, sông Trà Khúc...
Sa Huỳnh là tên gọi một địa danh ở khu vực tỉnh Quảng Ngãi,
noi có bờ biển đẹp với những dải cát vàng, do vậy mà có tên là
Sa Huỳnh. Văn hoá Sa Huỳnh được phát hiện ra vào năm 1909
phân bố chủ yếu ở vùng ven biển miền Trung trên các cồn cát,
ven các bàu nước... do vậy người ta còn gọi văn hoá Sa Huỳnh
là “văn hoá cồn - bàu". Trên địa bàn này đã từng tồn tại hai bộ
lạc sinh sống: bộ lạc Cau và bộ lạc Dừa. Bộ lạc Cau (chữ Phạn
là Kramuka vams'a) cư trú ở phía Nam trên vùng Phú Yên,