Page 91 - Bài Văn Mẫu
P. 91
Cách nhln nhận của tác giả về con người Xô viết trong chiến tranh là cái
nhìn hết sức chân thật, khách quan. Dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản,
nhân dân Liên Xô đã phát huy cao độ tinh thần yêu nước và chủ nghĩa anh
hùng, kiên cường dũng cảm chiến đấu chống phát xít Đức xâm lược, bảo vệ
đến cùng thành quả cách mạng, bảo vệ Tổ quốc. Mỗi con người bình thường
cũng hoá anh hùng. Nhân vật Xô-cô-lốp, một chiến sĩ Hồng quân vốn là người
lao động đã thể hiện khá rõ phẩm chất đáng ca ngợi của nhân dân Nga trong
chiến đấu.
Cuộc đời của Xô-cô-lốp cũng giống như bao người khác. Anh đã từng làm
nhiều nghề để kiếm sống. Anh có một mái ấm gia đình với người vợ hiền và
ba đứa con ngoan ngoãn, học giỏi. Chiến tranh vệ quốc bùng nổ, anh cầm
súng ra chiến trường chống quân xâm lược và dũng cảm chiến đấu cùng các
đồng chí, đồng đội của mình. Bị giặc bắt làm tủ binh, anh đã phải chịu nhiều
cực hình tra tấn nhưng vẫn giữ trọn khí tiết của một chiến sĩ Hồng quân. Nhờ
mưu trí và can đảm, Xô-cô-lốp đã trốn khỏi trại tù binh, bắt sống một tên sĩ
quan Đức và cướp được một xe vận tải, chạy về phía quân ta. Anh bàng hoàng
khi nghe tin vợ và hai con gái đã chết trong một trận máy bay Đức bắn phá
quê hương. Niềm hi vọng duy nhất của anh là đứa con trai lớn giờ đây là một
đại uý pháo binh đang chiến đấu gần nơi anh; nhưng đau đớn thay, niềm vui
cha con gặp gỡ đã bị dập tắt bởi cái chết bất ngờ của người con ngay trước
cửa ngõ Bec-lin trong ngày chiến thắng.
Chiến tranh kết thúc, Xô-cô-lốp không thể trỏ về quê hương vì mái ấm gia
đình không còn nữa. Mang nặng nỗi đau thương mất mát trong tim, anh lang
thang nơi quê người kiếm sống qua ngày bằng những công việc nặng nhọc,
vất vả. Ngày ngày, Xô-cô-lốp chỉ biết khuây khoả nỗi buồn bằng vài li rượu.
Anh tâm sự bằng giọng chua xót: Thường cứ chạy xe xong trở về thành phố,
việc đầu tiên cũng dễ hiểu thôi, là tôi vào hiệu giải khát, nhấm nháp chút gì đó
và tất nhiên có uống một li rượu lử người. Phải nói rằng tôi đã quá say mê cái
món nguy hại ấy... Tuy vậy nỗi buồn vẫn chẳng hề vơi mà kết thành khối nặng
trĩu trong lòng anh, gặm nhấm sức khoẻ và làm cho tâm hồn anh luôn day dứt,
giằng xé khi nhớ tới vỢ con. Với nghị lực phi thường của người lính, ban ngày
Xô-cô-lốp vùi nỗi đau vào công việc, nhưng đêm đêm, nằm trơ trọi một mình,
nước mắt anh chảy ướt đẫm gối. Những giọt nước mắt đàn ông làm thổn thức
lòng người.
90