Page 86 - Bài Văn Mẫu
P. 86

’ V


      mua máy in vì sẽ bị quy là thành phần tư sản. Cô Hiền đảm đang, tháo vát và
      rất có ý thức về  vai trò của người vợ trong gia đình.  Cô  bảo với  người cháu:
      ...Người đàn  bà  không  là  nội tướng  thì cái gia  đinh ấy cũng chả  ra  sao.  Việc

      giáo dục con cái vào nề nếp được cô rất quan tâm:  Khi các con còn nhỏ,  ngồi
      vào bàn ăn, cô thường chú ý sửa chữa cách ngồi, cách cầm bát cầm đũa,  cách
      múc canh,  cả  cách  nói chuyện  trong bữa  ăn.  Cô  vẫn  răn  lũ  con  tôi:  “ Chủng
      mày là người Hà Nội thì cách đi đứng, nói nàng phải có chuẩn, không được sống
      tuỳ tiện,  buông  tuồng".  Có  lần,  người cháu tranh  luận  với  cô  về  cách  dạy  dỗ
      lớp trẻ:  Chúng tôi là  người của  thời loạn,  các cụ  lại bắt dạy con cái theo  thời
      bình là  khó  lắm.  Cô ngồi ngẩn ra một lúc,  rồi bảo:  “Tao chỉ dạy chúng nó biết
      tự  trọng,  biết xấu  hổ,  còn  sau  này muốn  ra  sao  là  tuỳ”.  Theo  cô  thì  lòng  tự
      trọng là cớ sở của đạo đức,  nó chi phối mọi suy nghĩ,  hành động và  làm  nên
      giá trị, danh dự của mỗi con người.

         Sự trung thực,  lòng tự trọng và  bản  lĩnh  cứng cỏi của cô  Hiền khiến  người
      cháu cảm  phục.  Khi cuộc chiến tranh chống  Mĩ đến thời điểm  gay go, ác liệt,
      anh con  trai  lớn của cô tình  nguyện vào  Nam  chiến đấu.  Người cháu  hỏi cô:
      “Cổ  bằng lòng cho em đi chiến đấu chứ ?".  Cô  trả  lời: “Tao đau đớn mà  bằng
      lòng,  vì tao không muốn nó  sống bám  vào sự hi sinh  của  bạn bè.  Nó  dám  đi
      cũng là biết tự trọng". Anh  Dũng vào chiến trường, ba năm liền gia đình không
      nhận được tin tức gì, đứa em  kế lại làm đơn xin tòng quân. Người cháu lại hỏi:
      Cô  cũng đồng ý cho  nó  đi à? Cô  trả  lời buồn  bã:  “ Tao  không khuyến  khích,
      cũng không  ngàn cản,  ngăn cản  tức là  bảo  nó  tìm đường sống để các bạn nó
      phải chết,  cũng là một cách giết chết nó...  Tao cũng muốn được sống bình đẳng

      với các bà mẹ khác, hoặc sống cả hoặc chết cả,  vui lẻ thì có hay hớm gì".
         Đạo  lí truyền thống  là  nền tảng  giúp  cô  Hiền có thể sống tốt,  sống  đẹp ở
      mọi thời, trong mọi mối quan hệ gia đình và xã hội. Cô Hiền khôn ngoan mà tự
     ■ trọng,  thức thời  mà  chu  đáo,  linh  hoạt  mà  trung  thực,  đôn  hậu  mà  bản  lĩnh,
      đảm đang trọn vẹn cả việc nước lẫn việc nhà. Tính cách cô Hiền vừa có những
      nét đặc trưng của người Hà  Nội gốc, vừa có  phẩm  chất chung của người Việt
      Nam: giản dị mà lịch lãm, thiết thực mà sang trọng, cần mẫn mà tài hoa, chân
      thực  mà  tinh  tế,  sâu  sắc.  Ngày thường,  cô  ăn  mặc  giản  dị  như bao  phụ  nữ
      khác, nhưng trong  bữa tiệc mừng con trai lớn  bình yên trở về  sau chiến tranh,
      cô Hiền xuất hiện trước khách mời như diễn  viên trên sân khấu,  lược giắt trâm



                                                                             85
   81   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91