Page 87 - Bài Văn Mẫu
P. 87

cài hoa  hột lấp  lánh... Trong  niềm  vui đoàn tụ  của cô  còn  có  niềm  tự  hào to
      lớn  của  một người  mẹ  có  đứa con  xứng  đáng  với  gia  đình,  xã  hội vì  đã  làm
      tròn bổn phận công dân đối với đất nước.
        Đất nước mở cửa được dăm  năm,  đời sống vật chất đã  sung túc  hơn  hẳn
      thời bao cấp.  Nhiều  người giàu  lên  nhanh chóng nhờ thích  ứng với cơ chế thị
      trường.  Cách  nghĩ,  cách  sống,  cách  ứng  xử  của  người  Hà  Nội  lúc  này  cũng
      thay  đổi  đáng  kể.  Sau  một thời  gian  dài  chuyển  vào  Nam  sinh  sống,  người
      cháu, tức tác giả  ra Hà  Nội công tác và đến thăm  cô  Hiền.  Lúc này,  cô  Hiền
      đã  ngoài  bảy  mươi  tuổi  nhưng  vẫn  là  người của  hôm  nay,  một người Hà  Nội
      của  hõm  nay,  thuần  tuý  Hà  Nội,  không pha  trộn.  Ngắm  cô  Hiền  đang  chăm
      chú  lau  đánh  cái  bát  bày  thuỷ  tiên,  người  cháu  thấy  Tết  quá,  Hà  Nội  quá,
      muốn  ở thêm  ít ngày ăn lại một cái  Tết Hà  Nội.  Quả  là  cô  Hiền vẫn  cố gắng
      gìn giữ những gì là tinh hoa trong nếp sống thanh lịch của người Hà Nội. Trong
      suy nghĩ của cô Hiền, Hà Nội  thời nào cũng đẹp,  một vẻ đẹp riêng cho một lứa
      tuổi.  Hà  Nội đã thực sự trở thành  máu thịt, thành không gian sống gắn bó với
      cô suốt cả cuộc đời.

        Tác  giả  đã  bỏ  công  phu  tìm  hiểu,  phân  tích  chiều  sâu  đời  sống  tâm  hồn
      của cô  Hiền để  rồi bất chợt nảy  ra một hình  ảnh so sánh vô  cùng thú  v ị;  cô
      Hiền  là  hạt  bụi  vàng  của  Hà  Nội.  Đây  là  sáng  tạo  nghệ  thuật  chứa  đựng
      nhiều ý nghĩa.  Hạt bụi vàng là hình ảnh một sự vật nhỏ bé, khiêm nhường mà
      đẹp đẽ,  quý  báu.  Nhưng  nhiều  hạt bụi vàng hợp  lại sẽ  thành  ánh  vàng chói
      sáng. Đó  là  phẩm  giá,  là  bản  sắc truyền thống của người  Hà  Nội nghìn  năm
      văn hiến.
         Hạt bụi vàng là ẩn dụ nghệ thuật đặc sắc có ý nghĩa khái quát cao, thể hiện
      thái  độ  trân trọng  và  tự  hào của tác  giả  đối  với  nhân  vật của  mình,  Nguyễn
      Khải cô đúc toàn bộ phẩm chất tốt đẹp của nhân vật vào một hình ảnh giàu ý
      nghĩa tượng trưng:  Một người như cô phải chết đi thật tiếc,  lại một hạt bụi vàng
      của  Hà  Nội rơi xuống chìm  sâu  vào  lớp  đất cổ.  Những hạt bụi  vàng  lấp  lánh
      đâu đó  ở mỗi góc phố Hà  Nội hãy mượn gió  mà  bay lên cho  đất kinh kì chói
      sáng những ánh  vàng! Nhân vật cô  Hiền đã chiếm được thiện cảm  của người
      đọc qua cách kể chuyện, miêu tả tự nhiên, linh hoạt và tinh tế của tác giả. Đọc
      tác phẩm, chúng ta hiểu thêm về tính cách thanh lịch, hào hoa của con người và
      lối sống  Hà  Nội, từ đó càng yêu  mến, tự hào về Thủ  đô - trái tim  của Tổ quốc
      Việt Nam yêu dấu.



      86
   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92