Page 92 - Bài Văn Mẫu
P. 92

V
  ‘ó/

        Việc  Xô-cô-lốp  để  ý  tới  cậu  bé  Va-ni-a thường  quanh  quẩn  bèn  quán  ăn
     xuất  phát từ  sự  thiếu  thốn  tình  cảm  gia  đình,  từ  lòng  nhân  hậu  vốn  có  của
     người Nga. Thấy dáng vẻ tiều tuỵ của cậu  bé  không nơi nương tựa, anh động
     lòng thương:  ...thằng bé rách bươm xơ mướp.  Mặt mũi thì bê bết nước dưa hấu,
     lem  luốc,  bụi bặm,  bẩn  như ma  lem,  đầu  tóc rối bù,  nhưng  cặp  mắt -  cứ như
     những ngôi sao sáng ngời sau trận mưa đêm. Cậu bé khiến anh nhớ tới đứa con
     trai thân yêu của mình thời thơ ấu mà anh hết lòng yêu thương và kì vọng. Lòng
     nhân hậu đã khơi dậy mãnh liệt tình phụ tử trong anh. Anh thú  nhận:  Tôi thích
     nó,  và lạ thật,  thích đến nỗi bắt đầu thấy nhớ nó, cố chạy xe cho nhanh để được
     về gặp nó.  Khao khát có  được  người thân  bên  cạnh để chia sẻ  vui buồn  bấy
     lâu nay có lẽ là nguyên nhân của cảm giác đó.
        Xô-cô-lốp chủ  động  làm  quen.  Sau  khi  nghe cậu  bé  kể  là  cha chết ỏ  mặt
     trận,  mẹ  chết trên  một đoàn tàu  bị  trúng  bom  của phát xít Đức... thì từ trong
     sâu  thẳm  trái  tim,  anh  thấy  mình  phải  có  trách  nhiệm  với  cậu  bé  tội  nghiệp
     đáng thương. Điều Xô-cô-lốp nghĩ tới đầu tiên  là:  Không thể để cho mình  với
     nó  chìm  nghỉm  riêng  rẽ  được I Mình  sẽ  nhận  nó  làm  con.  Nghe  tiếng  thở  dài
     của cậu  bé  mồ  côi,  lòng Xô-cô-lốp  nhói đau.  Đôi  mắt tưởng  như đã  khô  cạn
     nước mắt bởi khóc thương cho số phận bất hạnh của anh, giờ đây lại đầm đìa
     những giọt lệ  nóng hổi và mặn chát, xót thương trước số phận cũng bất hạnh
     không kém của cậu bé Va-ni-a. Chi tiết rất nhỏ này hàm chứa ý nghĩa tố cáo
     chiến  tranh  rất lớn.  Đó  cũng  là  sự thể  hiện  cách  nhìn  nhận, đánh  giá  chiến
     tranh mang nét riêng của tác giả Sô-lô-khốp.

        Quyết  định  nhận  bé  Va-ni-a  làm  con  nuôi  của  Xô-cô-lốp  tuy  bất  ngờ,
     chóng  vánh  nhưng  lại  bắt  nguồn  từ  nguyên  nhân  sâu  xa  là  lòng  trắc  ẩn  và
     tình  thương  yêu  con  người.  Điều  đáng  nói  là  hành  động  này  có  phần  mạo
     hiểm  bởi  lúc  đó,  cuộc  sống  của  Xô-cô-lốp  đang  trong  tình  trạng  bấp  bênh,
     được  ngày  nào  hay  ngày ấy.  Nhận  cậu  bé  làm  con  nuôi,  có  nghĩa là  anh  tự
     gánh thêm một gánh nặng trách nhiệm của người cha cả về tinh thần lẫn vật
     chất,  trước  hết là  vật chất. Thực  ra là  anh có  băn  khoăn  khi  nghĩ tới chuyện
     đó,  nhưng  sức  mạnh  của  tình  yêu  thương  đã  thắng.  Xô-cô-ịốp  hành  động
     theo sự  mách  bảo của trái tim  nhân  hậu,  thương  người  như thể thương thân
     và  hơn thế nữa.  Quyết định  đầy tình  nhân  ái  của người  lính  giữa đời thường
     đã gây xúc động sâu xa trong lòng người đọc.
        Đoạn  văn  tả  cảnh  Xô-cô-lốp  đưa  Va-ni-a  lên  buồng  lái  chiếc  xe  tải  và
     chuyện trò với cậu  bé  được tác giả viết thật tự nhiên,  sinh động và giàu cảm


                                                                            91
   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97