Page 93 - Bài Văn Mẫu
P. 93

■ 0,

      xúc.  Diễn biến tâm  lí của nhân vật Xô-cô-lốp được thể hiện  khá rõ, góp phần
      tô đậm tính cách đáng quý của anh:  Ngay lúc ấy,  tâm hồn tôi bỗng nhẹ nhõm
      và  bừng sáng lên.  Tôi củi xuống bên nó  khẽ  hỏi:  “ Va-niu-ska,  có  biết ta là  ai
      không nào ?" Nó hỏi lại nghẹn ngào: “Thế chú là ai ?” Tôi nói lại cũng khẽ như

      thế:  “ Ta  là  bố của  con I”  Trời ơi,  thật không  thể tưởng  tượng được.  Nó  nhảy
      chồm lên cổ tôi hôn vào má,  vào môi,  vào trán và như con chim chích,  nó ríu rít
      líu lo  vang rộn  cả  buồng lái:  “ Bố yêu của  con  ơi I Con biết mà I Con biết thế
      nào bô' cũng tìm  thấy con mà I Thế nào cũng tìm  thấy mà I Con chờ mãi mong
      được gặp bối”.  Nó áp sát vào người tôi,  toàn thân cứ run lên như ngọn cỏ trước
      gió.  Còn mắt tôi thì cử mờ đi, cả người cũng run lên,  hai bàn tay lẩy bẩy...

         Có  lẽ  niềm  hạnh  phúc  do  tình  thương  yêu  mang  lại  quá  to  lổn  khiến
      Xô-cô-lốp say sưa và choáng váng. Lòng yêu thương quả là có sức mạnh diệu
      kì làm tái sinh, thay đổi hẳn con người, đem lại niềm vui sống. Hình như có một
      sự sắp đặt  ngẫu  nhiên  nhưng  đầy  bí ẩn  nào  đó  đã  đưa đẩy  hai  số phận  bất
      hạnh - hai  nạn  nhân chiến tranh,  một già một trẻ  đến với  nhau, để  rồi họ  bắt
      đầu  cùng  nhau  tạo dựng  một cuộc sống  mới  trong  hoàn  cảnh  tuy còn  nhiều
      gian khổ, thiếu thốn nhưng bước đầu đã hết cô độc và tạm lắng đau thương.
     ^   Dường như nhà văn đã hoá thân vào nhân vật Xô-cô-lốp để thấu hiểu, cảm
      thông, chia sẻ và bày tỏ cho hết những nỗi niềm phức tạp trong tâm trạng của
      anh.  Việc  nhận  bé  Va-ni-a  làm  con  nuôi  đòi  hỏi  Xô-cô-lốp  phải  có  tính  kiên
      nhẫn, vị tha, sự dịu dàng, ân cần của người mẹ và thái độ bao dung, chu đáo
      của  người  cha.  Xô-cô-lốp  phải  lo toan  nhiều  cho cậu  bé  mà  anh thương  như
      con  đẻ của mình.  Sự ngây thơ, tin tưởng, tình cảm  quyến  luyến  không  rời của
      cậu  bé  đã  phần  nào  sưởi  ấm  trái  tim  đau  khổ  của  Xô-cô-lốp.  Anh  lại  cảm
      nhận được những niềm vui không  lời  nào tả xiết từ những điều tưởng  như hết
      sức  bình  thường:  sắm  cho con  trai  nuôi  bộ  quần  áo  mới,  đôi  dép,  chiếc  mũ
      lưỡi trai, hộp sữa, chiếc bánh... Anh  không thể nào quên cái cảm giác ấm áp,
      sung  sướng  của  đêm  đầu  tiên  ngủ  bên  cạnh  cậu  con  trai  nuôi  bé  bỏng,  dễ
      thương:  Tôi ngu chung với nó,  và lần đầu tiên,  sau bao nhiêu năm tôi được ngũ

      một giấc yên  lành...  Tôi thức giấc,  thấy nó  rúc  vào  nách  tôi như con  chim  sẻ
      dưới mái rạ,  ngáy khe khẽ,  tôi thấy lòng  vui không lời nào  tả  xiết I  Tôi không
      dám  trở mình  để nó  khỏi thức giấc,  nhưng rồi không nén được,  tôi nhẹ  nhàng
       ngồi dậy đánh diêm ngắm nhìn nó ngủ...



      92
   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98