Page 98 - Bài Văn Mẫu
P. 98

- Chị  Lụa chạy sang bắt con  về,  “ hồn  Trướng  Ba,  xác cu  Tị” vùng  vằng  không
      chịu.  Lý trưởng và trương tuần đi ngang qua, thấy ồn  ào liển  đứng  lại quát hỏi. “ Hồn
      Trương  Ba,  xác cu Tị” bị lý trưởng  ra lệnh cho trương tuần  đánh và giải ra đình  làng.
      Chị Lụa mẹ cu Tị phải đút lót tiền và van xin chúng mới tha.
          - “ Hồn Trương  Ba, xác cu Tị” về  nhà. Cái Gái sợ hãi và tức giận khi thấy “cu Tị”
      xuất hiện và dám xưng là “ông nội”.                                    1
          - “Hồn Trương Ba, xác cu Tị”  khiến anh con trai sửng sốt kêu than.
          - Đêm đến, “hổn Trương Ba, xác cu Tị” thắp hương, cầu khấn Đế Thích.
         3.  Kết bài:
          - Đế Thích xuất hiện, Trương Ba xin trả lại xác cho cu Tị, chấp nhận cái chết thật
      sự.  Đế Thích  lẩn này đành  phải chiều lòng Trương  Ba.  Hồn Trương Ba hoá thành  làn
      khói trắng, thanh thản bay lên trời.
          - Cu Tị sống lại trong sự vui mừng tột độ của mẹ nó là chị Lụa.
      II.  BÀI LÀM
         Đế Thích:  Này  ông  Trương  Ba,  nếu  ông  có  thương  cảnh  mẹ  goá  con  côi
      của nhà chị Lụa thì ông hãy để tôi hoá phép cho hồn ông nhập vào xác thằng
      cu Tị nhé!  Như thế là ông vẫn sống, mà chị Lụa thì ngày ngày vẫn được thấy
      mặt con.
         Hổn  Trương  Ba  (băn  khoăn,  nghĩ ngợi):  ông  cho tôi  suy  nghĩ một  lát đă.
      Thời gian qua, tôi gặp biết bao nhiêu là rắc rổi vì chuyện mượn thân xác anh
      hàng  thịt.  Khổ  quá  ông  ạ !  Nhiều  lúc tôi  nghĩ thà  chết thật có  khi  lại  sướng
      hơn; chứ cứ dơi chẳng ra dơi, chuột chẳng  ra chuột thế này đúng là dở sống
      dở chết.
         Đế Thích:  ông với anh hàng thịt vốn là  người xa lạ ; còn ông với thằng cu
      Tị đã từng quý mến, quấn quýt với nhau.  Hồn ông sống trong thân thể thằng
      bé chắc sẽ ổn thôi.

         Hổn Trương  Ba: Chưa chắc đâu ông ạ!  ông  hãy thử hình dung: Tôi là một
      lão  già  sáu  mươi  tuổi;  còn  thằng  cu  Tị  đang  tuổi  ăn  tuổi  lớn,  mới  bắt  đầu
      cuộc  đời.  Nhập  vào thân  xác  nó,  suốt ngày tôi  sẽ  nghịch  ngợm,  chạy  nhảy
      với cái Gái cháu nội tôi. Tôi sẽ giải thích với bà  nhà tôi sao đây? Còn chị Lụa
      nữa.  Nếu chị ta nhớ thương con, bắt tôi về ở  hẳn bên ấy thì sao?  Rồi bà con
      làng xóm  sẽ  xì xầm  to  nhỏ  và  đám  lý trưởng,  trương tuần  sẽ  lại gây  khó  dễ
      cho tôi...  Phiền phức quá ông ạ ! Thôi, ông cứ để cho tôi chết. Tôi chỉ cầu xin
      ông tìm cách cứu thằng bé!

         Đế Thích: Tôi chẳng có cách nào hay hơn cả. ông hãy nghe lời tôi đi!  ông
      có nghe thấy tiếng khóc con xé ruột của mẹ thằng cu Tị không?


      7-Những bái làm văn mẫu  12T2-Trần Thị Thln-NXB THTPHCM                97
   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103