Page 99 - Bài Văn Mẫu
P. 99
Hồn Trương Ba (miễn cưỡng thở dài): Thôi đành vậy, tuỳ ông!
(Đế Thích hoá phép, hồn Trương Ba rời khỏi thân xác hàng thịt, nhập vào
thân xác cu Tị. Cu Tị ngồi dậy dụi mắt. Chị Lụa bàng hoàng, sửng sốt rồi reo
lên sung sướng.)
Chị Lụa {ôm cu Tị vào lòng, âu yếm): ôi, con trai yêu quý của mẹ! Mẹ cám
ơn Trời Phật đã cho con sống lại! Từ nay trở đi, mẹ con ta sẽ sống bên nhau
mãi mãi!
Hồn Trương Ba {vùng ra khỏi vòng tay chị Lụa): Tôi là Trương Ba, hàng xóm
nhà chị đây mà ! Chị không nhận ra tôi sao ?
Chị Lụa: ối cu Tị ơi, con là con trai của mẹ mà! Lại đây với mẹ nào!
Hồn Trương Ba {bực bội gắt): Tôi đã bảo tôi là Trương Ba chứ không phải là
thằng cu Tị!
Chị Lụa {hoảng hốt gào khóc): Trời ơi! Con tôi bị làm sao thế này? Con nói
lảm nhảm gì thế? ối con ơi là con ơi!
{Hồn Trương Ba đi về nhà mình, mặc cho chị Lụa chạy theo khóc lóc.)
vợ Trương Ba {nhìn thấy cu TỊ xăm xăm đi vào, kinh hãi thét lên): Ma! Ma!
Ối trời đất ơi!
Hồn Trương Ba: Tôi đây mà! Trương Ba đây, bà đừng sợ!
vợ Trương Ba: Trời ơi! Lại trò gì nữa đây hả trời?! Tôi chưa đủ khổ hay sao
mà ông còn...?!
Hổn Trương Ba (nắm lấy tay vỢ): Thì bà cứ bình tĩnh nghe tôi nói đã! Đầu
đuôi câu chuyện là thế này: Tôi chán sống trong thân xác anh hàng thịt bởi
nó gây ra cho tôi và mọi người nhiều điều phiền toái nên yêu cầu ông Đế
Thích hãy để cho tôi chết hẳn. Nhưng ông ấy bảo tôi nếu thương thằng cu Tị
thì hãy nhập vào xác nó để cho mẹ nó ngày ngày còn được thấy mặt con...
vợ Trương Ba: ông lại tiếp tục sống nhờ vào thân xác người khác ư?! Thôi,
lần này thì tôi đành phải bỏ nhà mà ra đi thật rồ i! Làm sao tôi chấp nhận
được ông chồng sáu mươi trong thân xác đứa trẻ lên mười ?! Bao nhiêu rắc
rối sẽ lại xảy ra trong gia đình này...
{Chị Lụa vừa chạy vào vừa mếu máo gọi con.)
Chị Lụa: ối cu Tị ơi, về nhà với mẹ nào! Con đừng bỏ mẹ con ơi!
VỢ Trương Ba: Đấy, ông thấy tôi nói có đúng không nào ? Mọi chuyện lôi
thôi lại bắt đầu rồi!
98