Page 6 - Bài Văn Mẫu
P. 6
V
I. DÀN Ý
1 . MỖ bài:
- Văn chương xuất hiện từ xa xưa và phát triển song song cùng với lịch sử xã hội
loài người. Trong kho tàng văn học nhân loại có rất nhiều kiệt tác bất hủ. Tuy vậy,
nhiều thế hệ cầm bút vẫn băn khoăn về ý nghĩa và giá trị đích thực của văn chương.
- Đầu thế kỉ XX, trôn văn đàn nước ta đã diễn ra cuộc tranh luận gay gắt giữa hai
quan điểm: nghệ thuật vị nghệ thuật và nghệ thuật vị nhân sinh. Nhưng từ cuối thê' kỉ
XIX, danh sĩ Nguyễn Văn Siêu đã nêu rõ quan điểm tích cực của ông về văn chương:
Văn chương... có loại đảng thờ. Có loại không đáng thờ. Loại không đáng thờ là loại chỉ
chuyên chú ở văn chương. Loại đáng thờ là loại chuyên chú ở con người. Nhận định
đúng đắn trên gần gũi với quan niệm văn học phục vụ con người, phục vụ nhân sinh.
2. Thân bài:
* Thế nào là loại văn chương chỉ chuyên chú ở văn chương 7
- ĐÓ là thứ văn chương chĩ chú trọng hình thức nghệ thuật mà không quan tâm
tới nội dung tư tưỏng của tác phẩm, tới vận mệnh con người và trách nhiệm của nhà
vàn đối với xã hội. Cực đoan hơn nữa là tôn sùng nghệ thuật như một tôn giáo.
- Thứ văn chương này thường chuộng hình thức cầu kì, thiên về vẻ hào nhoáng
bên ngoài; nội dung xa rời hoặc thoát li hiện thực cuộc sống.
- Trong trào lưu Thơ mới trước Cách mạng tháng Tám 1945, một số thi sĩ sáng tác
theo quan niệm văn chương chỉ là văn chương. Thế Lữ khẳng định; Tôi chỉ là một khách
tình si, Ham vẻ đẹp có muôn hình, muôn thể... (Cây đàn muôn điệu). Thiên chức duy nhất
của nghệ sĩ là đi tlm Cái Đẹp vĩnh hằng để tôn vinh và ca ngợi...
- Những tác giả sáng tác theo quan niệm văn chương chỉ chuyên chú ở văn chương
không quan tâm đến nội dung tư tưởng và giá trị nhân sinh của tác phẩm, vì họ cho
rằng văn chương, nghệ thuật không nên đả động tới những vấn để liên quan tới chinh
trị, xã hội, tư tưởng, đạo đức... Thơ không cần có ý nghĩa cụ thể, rõ ràng mà thơ là
nghệ thuật sử dụng âm thanh, hlnh ảnh, thậm chí chỉ là ảo thuật của ngôn từ mà
thôi... Đến giai đoạn cuối của trào lưu Thơ mói, các trường phái thơ bí hiểm, thơ say,
thơ loạn, thơ điên... là biểu hiện tiêu cực của quan niệm sai lệch nói trên.