Page 159 - Những bài Làm Văn 12
P. 159

-  cảnh  thứ hai  là  khung cảnh  mùa xuân với  sắc trắng  hoa  mơ  phủ  kín  núi  rừng
      khiến tâm hồn con người ngây ngất, choáng ngợp. Âm điệu hai chữ trắng rừng diễn tả
      sức sống  phơi  phới  và  rung  động  mãnh  liệt trong  lòng  người  ngắm  cảnh.  Con  người
      hoà hợp với cảnh vật.
          -  Cảnh thứ  ba  là  khung  cảnh  mùa  hạ  với  màu  sắc  đặc trưng  là  màu  vàng  của
      rừng phách đang trổ hoa và tiếng ve ngân vang rộn rã như tiếng đàn. Hình ảnh cô gái
      hái  măng  một  mình  khơi  dậy  những  cảm  xúc  ngọt  ngào  trước  thiên  nhiên  và  con
      người.
          -  Cảnh  thứ  tư là  khung  cảnh  mùa thu  với  ánh  trăng  xanh  dịu  mát toả  sáng  nơi
      nơi,  tạo  nên  vẻ  êm  đềm  thơ  mộng.  Trong  bối'cảnh  ấy,  tiếng hát ân  tình  thuỷ  chung
      của ai đó cứ ngân nga mãi...

        3.  Kết bài :
          - Đoạn thơ được viết nên bằng trái tim tràn đầy cảm xúc và một ngòi bút tài hoa.
          - Tác giả giúp chúng ta thêm  yêu phong cảnh và con người Việt Bắc - quê  hương
      cách mạng.
          - Thấm thìa đạo l[ thuỷ chung của dân tộc Việt Nam.
      II.  BÀI LÀM

        Việt Bắc  là  một khúc tình  ca nồng  nàn  và  cũng  là  khúc hùng  ca về  cách
      mạng,  về  cuộc  kháng chiến  mà cội  nguồn  sâu xa của cảm  hứng  là tình yêu
      quê  hương  đất  nước,  là  sức  mạnh  của  nhân  dân,  là  truyền  thống  đạo  lí ân
      nghĩa thuỷ chung của dân tộc Việt Nam.
         Bao  trùm  bài  thơ  Việt  Bắc là  nỗi  nhớ  nồng  nàn,  tha thiết.  Qua  dòng  hồi
      tưỏng  miên  man  của  chủ  thể  trữ  tình,  cảnh  vật và  con  người  Việt  Bắc  hiện
      lên  với  vẻ  đẹp  muôn  màu  muôn  vẻ.  Nỗi  nhớ  hướng  về  nhiều  đối  tượng,
      nhưng có  lẽ  tập trung  nhất là  nỗi nhớ về  thiên  nhiên  Việt Bắc, về  người dân
      Việt Bắc cần  cù  trong  lao động, thuỷ  chung trong  nghĩa tình  để  lại  ấn  tượng
      không phai rríờ trong tâm trí người ra đ i:

                             Ta về,  mình có  'nhớ ta
                         Ta về,  ta nhớ những hoa cùng người.
                             Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi

                         Đèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng
                             Ngày xuân mơ nở trắng rừng
                         Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang.



      158
   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163   164