Page 314 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 314

Mấy năm sau, nỗi u uất được giải tỏa. Với cương vị cao nhất - Tồng Bí
     thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng, anh có thuận lợi hơn để vẫy vùng.
     Hơn bón năm gánh vác trọng trách, anh đả để lại cho đời nhiểu thay đổi,
     nhiêu hạnh phúc, ở  thành phố này, người dân có người không biết hoặc
     không nhớ tên anh, nhưng chính họ, họ đã thích thú, hồn nhiên gọi anh là
     “Ông Đổi mới”. Những chủ trương mới được định hình, cả nước có nhiểu
     chuyển động.  Khi hết nhiệm kỳ, anh có một quyết định tuyệt đẹp khiến
     chúng tôi được tự hào vê' anh: Anh tình nguyện xin thôi giữ cương vị Tổng
     Bí thư, và nhận làm Cố vấn Ban Chấp hành Trung ương Đảng.
       Những tưởng năm tháng này anh được thảnh thơi bên gia đình, anh
     được sống cho anh một ít - nhưng những nỗi đau nhức nhối khi nghĩ vế
     sự nghiệp chung, vế đạo đức cao đẹp của người Việt Nam, về phẩm chất
     phải có của người cộng sản, vế chính sách sử dụng con người, chính sách
     đào tạo đội ngũ cán bộ... tiếp tục ray rứt anh - nỗi nặng nê' ray rứt không ít
     hơn bệnh tật trong người anh giữa lúc tuổi tác chổng chất thêm.
       Anh lại phát biểu, lại viết, lại để xuất góp ý với Bộ Chính trị, với Ban
     Chấp hành Trung ương Đảng. Trong dịp nhận huy hiệu 60 năm tuổi Đảng,
     chỉ trước ngày mất  3 tháng,  anh phát biểu nỗi vui mừng, biết ơn Đảng,
     nhưng anh còn bộc bạch những băn khoăn như những lời trăn trối để lại:
     “... Hôm nay tôi được tặng huy hiệu 60 năm tuổi Đảng, tôi rất mừng, té ra
     mình vào Đảng được 60 năm rổi. Nói như thế tôi thấy cẩn liên hệ với lớp
     thanh niên bây giờ. Lúc bấy giờ chúng tôi có được giáo dục bao nhiêu đâu
     nhưng đều mang tấm lòng yêu nước... Có hôm bọn chúng tôi được triệu tập
     đến một nơi, một bên là hình cụ Phan Chu Trinh, một bên là hình cụ Phan
     Bội Châu - và nói là: Nếu như sau này có ai phản bội cách mạng thì sẽ bị
     chặt đáu. Ngây thơ như thế nhưng ai cũng quyết đi đến cùng. Hôm nay tôi
     nói chuyện cũ thấy nó tức cười nhưng cốt để liên hệ với tình hình hiện nay,
     đặc biệt là đối với thanh niên... Tôi tha thiết kêu gọi, bởi vì chúng ta ngổi
     đây, phấn lớn đáu đã bạc hết rổi, công tác một số năm nữa rổi cũng phải
     nghỉ thôi, nhưng các lớp kế tục chúng ta, thì hãy coi chừng sẽ ra sao nếu
     thanh niên không chịu học tập, giáo dục đến nơi đến chốn; thằng địch âm
     mưu diễn biến hòa bình ngay trong đất nước ta. Nhớ bài học của Liên Xô,
     bây giờ nước Nga là nước gì? Đâu phải đế quốc đem quân đến đánh đâu?



                                                                     313
   309   310   311   312   313   314   315   316   317   318   319