Page 310 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 310

Suốt những năm tháng đẳng đẵng ấy, anh lại phải sống xa vỢ, xa con
      - một hy sinh mà anh và bao đồng chí đã chấp nhận vì nghĩa lớn. ở  anh
      còn có nỗi niểm sâu lắng, vốn sớm chịu mổ côi, lớn lên trong cô đơn, nên
      anh rất khao khát tình cảm gia đình. Trong một thư viết cho chị vào tháng
      6-1950 trước khi đi công tác xa: “Anh đi lần này chỉ canh cánh bên lòng một

      điểu: trước khi đi không biết có đượcgặp H không? Chúng ta chưa tạo đưỢc
      đứa con, giá có một đứa con!”. Đẩu năm 1953, trong một thư khác anh mơ
      ước với chị: “... trong vòng một năm nữa là H có con khóc oe oe bồng trong
      tay, chừng đó nó còn đỏ hỏn đểH bổng, anh thì 6 tháng mới bồng được, nếu
      bống sớm nó nhỏ quá lọt tay mất..”. Tháng 6-1953, một thư khác anh lại viết
      cho chị: “... sực nhớ bây giờ mình đâu còn gia đình, bây giờ anh chỉ có một
      gia đình, gia đình lớn là Đảng, gia đình nhỏ là gia đình của H... bây giờ nhớ
      mẹ, là nhớ đến ngày túng thiếu mẹ con co ro ôm nhau khóc”.
         Chị Bảy Huệ, người bạn đời của anh khi nhắc đến anh, đến các con, chị
      kể rằng: Thành hôn với chị anh rất mong có một đứa con. Lần chị sanh
      đứa con gái đầu lòng (lúc này anh đang hoạt động trong nội thành Sài
      Gòn) anh náo nức suốt đêm không ngủ, chỉ ngồi hút thuốc chờ đến sáng
      để được đến với con. Anh ôm con vào lòng, im lặng - anh tận hưởng hạnh
      phúc tột đỉnh trong cuộc đời. Khi có các cháu, không một bức thư nào viết
      cho chị và cho các cháu anh không nhắc đến nỗi khắc khoải nhớ mong.
      Tháng 12-1966 trong lúc chiến tranh ở miến Nam rất ác liệt thư anh viết

      cho các con anh: “Các con đừng lo gi vê' bố cả, chi cấn lo học, lo giữ sức khỏe
      thật tốt đống thời các con lo sức khỏe cho mẹ, hổi các con còn nhỏ mẹ vỉ các
      con mà mệt nhọc nhiều, nhất là bố lại ở xa. Phải làm cho mẹ vui nhé. Linh
      viết cho bố chữ viết rõ, nắn nót cẩn thận, bố bằng lòng lắm”. Đến nàm 1968
      năm của cuộc tiến công Mậu Thân anh lại có dịp viết và nói chuyện với các
      con anh:  “Các con ạ, hiện nay miền Nam ta đang thắng to, Mỹ thua liểng
      xiểng;... bố nghe Hòa nấu ăn khá lắm phải không? ữhọc nấu khá lên rổi bao
      giờ ở gần nấu cho bố ăn, mà phải nấu những món bố thích ăn kia, hỏi mẹ thì
      biết”. Năm 1970, anh vui sướng, mân nguyện viết cho con: “.. Kỳ này đưỢc
      tin Hòa đã vinh dự đưỢc kết nạp vào Đoàn lấy tên Bác Hồ, bố hết sức phấn
      khởi. Bố bỗng sống lại thời kỳ cách đây 40 năm, lúc đó bố 16 tuổi, lẩn đầu
      bố đưỢc kết nạp vào “Đoàn học sinh” ở Hải Phòng, lúc đó bố không hể nghĩ


                                                                      309
   305   306   307   308   309   310   311   312   313   314   315