Page 23 - Nghề Thủ Công Truyền Thống Việt Nam
P. 23
Nái - Sồi - Lụa - Là - Sa - The - Gấm - Vóc tuy đều là
các mặt hàng to dệt, song lại khác nhau về sắc thái / chất
lượng. Thị trường phương Tây, Đông Á và Đông Nam Á
thế kỷ XVII - XVIII rất thích lụa Việt Nam nhưng thường
“chê” vải lụa của ta không có nhiều màu và in hoa thích
hợp. Nào có khác gì giấy bổi/ giấy bản, giấy dó lụa, giấy
lệnh, giấy hội, giấy sác rồng... Hồi ấy người Việt Nam lại
chưa quen với việc giao dịch, tiếp thị (cũng do kém ngoại
ngữ nữa) với người nước ngoài, thường phải qua trung
gian Hoa kiều, Nhật kiều...
3.3. Có thể có vấn đề thói quen, kiểu người phương Tây
cắt vỏ khoai hướng vào lòng còn người Việt cắt hướng ra
khỏi lòng (“nhỡ quá tay dao bập vào lồng ngực thì sao”?);
hay một giám định viên gốm sứ cổ chỉ bảo cho tôi: Hai
đĩa sứ này nhìn có vẻ giống nhau, lật đáy lên, nhìn các vết
xoáy theo chiều kim đồng hồ là sứ Việt - Lê, ngược chiều
kim đồng hồ là sứ Hoa - Minh... cái đó tùy theo cách đạp
bàn xoay theo hướng nào chẳng hạn... (tôi chưa nghĩ hẳn là
đúng, song vẫn cần ghi lại ý kiến này như một “giả thiết”
khoa học kỹ thuật).
04.
Như Karl Marx và nhiều bậc tiền khu, hậu bối của ông
đã nhận xét: Đô hộ - thực dân xét theo ý thức và nhìn tổng
thể là vô cùng có hại cho nhân dân lao động và các dân
tộc bị áp bức, do vậy phải “vùng lên hỡi các nô lệ ở Thế
gian”. Tuy nhiên, như Karl Marx viết trong tác phẩm Sự
27