Page 215 - Một Số Phong Tục Tập Quán
P. 215

mục  đích  tránh  các  tổn  hại  hoặc  điều  không  hay
     xảy  đến  với  mình  và  những  ngưòi  xung  quanh.
     "Cái gì", "điều gì" nói rõ ra là cái có thể nhìn thấy,
     sò thấy là rất quan trọng, khiến người ta luôn nhớ
     để răn  mình  và  nhắc  nhở  người  khác.  Thê  nhưng
     còn câu hỏi "tại sao", hay nói  một cách khác cái là
     lý  do  tồn  tại,  cơ  sở  nảy  sinh  của  điều  kiêng  kỵ
     cũng  quan  trọng  không  kém.  Biết  được  căn
     nguyên  giúp  con  người  củng  cố  lòng  tin  hơn.
     Nhưng  oái  oăm  thay  nhiều  khi  cái  căn  nguyên
     này cứ  mờ  mò,  ảo ảo như một làn sương vừa thấy
     đó  phút chốc  lại  tan biến.  Thực  tế cũng cho  thấy,
     không  biết  điều  kiêng  kỵ  thì  cứ  làm  như  mình
     nghĩ  có  khi  cũng  chẳng  xảy  ra  chuyện  gì,  nhưng
     đã  biô\  mà  cứ  làm  thì  áy  náy,  không  yên.  Tâm  lý
     chung  chẳng  ai  muôn  thách  thức  với  sự  rủi  ro.
     Thôi  thì  cứ tự an  ủi:  "Có kiêng có lành".  Như thế,
     ít  ra  vê  mặt  tâm  lý  cũng  yên  tâm  hơn  và  vững
     vàng hơn trên chặng đời sắp tới.  Điều  kiêng kỵ là
     chuyện  lớn  hay  chuyện  nhỏ  hoàn  toàn  tùy  thuộc
     sự  đánh  giá  của  mỗi  người.  Chỉ  biết  chính  nó
     nhiều khi  đã trở thành  quy tắc ứng xử giữa người
     với  người,  người  với  tự  nhiên  và  người  vói  thần
     thánh.
         Vói  người  Thái,  mùng  một  tết,  kiêng  việc  hỏi
     xin hay vay mượn nhau hạt muôi, mồi lửa, tiền bạc
     và  gạo  thóc.  Theo  họ,  ngày  mùng  một  tết  ám  ảnh
     đến cả năm.  Nếu  không kiêng thì cả  năm người đi
     xin  hay vay cứ phải xin  vay  mãi,  mà  người cho cứ
     phải cho  mãi.  ơ  đòi  chẳng ai  thích  thiếu  thốn  mà



     214
   210   211   212   213   214   215   216   217   218   219   220