Page 349 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 349
trình tuyệt mĩ..., "trong hành động giống như thiên thần, về trí
tuệ ngang tài thượng đế! Thật là vẻ đẹp của thế gian, kiểu mẫu
của muôn loài!" (Sếchxpia).
Cũng chính vì vậy, bất chấp sự cấm đoán của giáo hội,
nhiều họa sĩ đã chú ý miêu tả vẻ đẹp của con người, nhất là vẻ
đẹp của cơ thể phụ nữ. Dưới các đề tài có tính chất thần thoại
như "Sự ra đời của Vênút", "Vênét đang ngủ"... thực chất là các
họa sĩ muốn thể hiện mục đích đó.
Đồng thời với việc tán dương vẻ đẹp và đề cao trí tuệ, tài
năng của con người, các văn nghệ sĩ thời Phục hưng chủ trương
phải chú trọng đến quyền tự do của con người vì đó "là điều quý
báu nhất của loài người. Những kho tàng trong lòng đất hay
dưới biển khơi cũng không quý bằng" (Xécvăngtét). Đồng thời,
con người phải được giáo dục để phát triển một cách toàn diện,
và phải được sống thoải mái, tận hưởng mọi lạc thú ở đời.
Còn Rabơle thì thông qua cách tổ chức tu viện Têlem trong
tác phẩm của mình để bày tỏ quan điểm giáo dục và nhân sinh
quan của tác giả. Đó là một tu viện không có tường xây bọc kín
xung quanh. Tu viện chỉ nhận những nam nữ thiếu niên xinh đẹp,
khỏe mạnh, nở nang. Châm ngôn của tu viện là "muốn làm gì thì
làm". Ngày tháng trong tu viện không phải trôi qua trong cảnh
tĩnh mịch, hiu quạnh mà trái lại đó là những ngày vui tươi và
được chơi đùa thỏa thích. Tu viện được trang hoàng lộng lẫy
bằng những công trình tuyệt tác, trong tu viện có nhà hát, bể
bơi, trường đua ngựa, vườn hoa, rừng cây để dạo mát và săn
bắn.
Phía ngoài phòng của nữ tu sĩ có sẵn thợ trang điểm cho
các nam tu sĩ trước khi họ vào thăm nữ tu sĩ. Sáng sáng các nữ