Page 346 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 346
phục hƣng là cuộc cách mạng văn hóa tƣ tƣởng của giai cấp tƣ
sản mới ra đời nhằm chống lại những quan niệm lỗi thời ràng
buộc tƣ tƣởng tình cảm của con ngƣời và kìm hãm sự phát triển
xã hội của phong kiến và giáo hội Thiên chúa.
Tƣ tƣởng chủ đạo của phong trào Văn hóa phục hƣng là chủ
nghĩa nhân văn (humanisme). Đó là hệ tƣ tƣởng chú trọng đến
con ngƣời, chú ý đến cuộc sống hiện tại, chủ trƣơng cho con
ngƣời đƣợc quyền hƣởng mọi lạc thú ở đời, do đó nó hoàn toàn
đối lập với quan niệm của giáo hội Thiên Chúa chỉ sùng bái
Chúa, chỉ chú ý đến cuộc sống của linh hồn sau khi chết ở Thiên
đàng và đề xƣớng chủ nghĩa cấm dục.
Dƣới sự chỉ đạo của hệ tƣ tƣởng mới ấy, tính chất cách
mạng của phong trào Văn hóa phục hƣng thể hiện ở các mặt sau
đây:
- Lên án, đả kích, châm biếm sự tàn bạo dốt nát, giả nhân
giả nghĩa của các giáo sĩ từ giáo hoàng đến các tu sĩ và của giai
cấp quý tộc phong kiến.
Đây là một nội dung tư tưởng được thể hiện trong hầu hết
các tác phẩm văn học thời Phục hưng. Ví dụ, trong "Thần khúc"
Đantê đã đặt các nhân vật trong lịch sử hoặc đương thời ở thiên
đường hay địa ngục trái hẳn với quan niệm của giáo hội. Chẳng
hạn như theo giáo hội thì các giáo hoàng, giáo sĩ là những kẻ
đại diện của Chúa, sau khi chết tất nhiên sẽ được lên thiên đàng,
nhưng Đantê lại thấy họ ở địa ngục để vĩnh viễn chịu sự đày đọa
ở đó, thậm chí giáo hoàng Bôniphaxơ VIII lúc bấy giờ đang
sống cũng đã được dành sẵn một chỗ trong lò lửa ở tầng địa
ngục thứ sáu.
Rabơle thì mượn các loài chim ở đảo Xonnăngtơ để ám chỉ
giáo hoàng (chim chúa papơgô), hồng y giáo chủ (chim lông