Page 352 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 352
"Tiếng nói của dân tộc là tiếng nói của tôi. Không phải tôi
chỉ yêu tiếng nói của dân tộc mà tôi còn yêu dân tộc với tất cả
tấm lòng chân thành".
Đantê không những chỉ yêu tiếng nói của dân tộc mình mà
chính ông, qua các tác phẩm của mình đã làm phong phú thêm
tiếng nói của dân tộc. Nhiều câu nói trong "Thần khúc" ngày
nay đã trở thành thành ngữ hoặc ngạn ngữ.
Rôngxa (1524-1585), nhà thơ Pháp, người đã có công xúc
tiến việc dùng tiếng mẹ đẻ trong văn chương và xác định các
luật thơ trong thơ ca Pháp, cũng nói:
"Vì là tiếng mẹ đẻ của anh, anh lại cần phải biết nó một
cách sâu sắc chu đáo hơn nữa... Ai là người rời bỏ tiếng cổ Hy
Lạp, La Mã để tôn kính tiếng mẹ đẻ của mình, những người ấy là
những người con tốt, là những công dân biết ơn Tổ quốc, những
người ấy xứng đáng được đúc tượng và tặng hoa, tên tuổi và
công đức được đời đời ghi nhớ."
Ngoài những nội dung chủ yếu nói trên, một số nhà nhân
văn chủ nghĩa thế kỉ XVI, tức là khi chủ nghĩa tƣ bản đã ra đời
phổ biến ở Tây Âu nhƣ Xécvăngtét, Sếchxpia cũng đã bắt đầu
thấy đƣợc xã hội quá đề cao vai trò của đồng tiền cũng không
lấy gì làm tốt đẹp.
Trong vở kịch "Rômêô và Giuliét", khi tình yêu bị ngăn trở,
Rômêô đi mua thuốc độc để tự tử, anh đã nói với người bán
hàng rằng:
"Này vàng của anh đây, cầm lấy đi. Trên thế giới đáng
thương này, cái chất này còn độc bằng mấy những chất độc mà
anh không dám bán; nó giết hại bao tâm hồn con người. Đây ta
bán cho anh thuốc độc ấy đây chứ nào có phải anh bán cho ta
đâu!".