Page 24 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 24
Đến thời Trung vƣơng quốc, Tépbơ (Thèbes) trở thành kinh
đô của cả nƣớc. Vì vậy, thần Mặt Trời Amôn của Tépbơ trở
thành vị thần cao nhất của Ai Cập. Thời kì này, thần Amôn cũng
đƣợc gọi là Amôn-Ra. Ngƣời Ai Cập tin rằng, hàng ngày thần
Amôn-Ra ngự thuyền vàng đi trên bầu trời, ban đêm thì xuống
thế giới dƣới đất, sáng sớm lại lên vƣơng quốc ban ngày chiếu
những tia sáng của mình lên mặt đất. Bài thánh ca ngợi thần
Amôn-Ra viết:
"Thần Amôn-Ra nhân từ, xin ngài hãy tỉnh lại!
Kẻ thống trị cả hai thế giới, vị thần nhân từ và huy
hoàng chói lọi. Khi ngài ngự trên vòm trời cao, các thần và
mọi người đều phải lạy vầng thái dương, kẻ thù của ngài
cũng phải quỳ gối trước mặt ngài. Trời đang vui mừng, đất
đang hân hoan. Ngài đem lại cho các thần và mọi người
niềm vui của ngày lễ hội".
Đến thời Ichnatôn (1424-1388 TCN) thuộc vƣơng triều XVIII
thời Tân vƣơng quốc, do thế lực của tầng lớp tăng lữ thờ thần
Amôn ở Tépbơ quá mạnh nên ông đã tiến hành một cuộc cải
cách tôn giáo. Ông chủ trƣơng thờ một vị thần Mặt Trời mới gọi
là thần Atôn. Thần Atôn đƣợc coi là vị thần duy nhất, nên việc
thờ cúng các thần khác đều bị cấm. Trong bài thánh ca ca ngợi
thần Atôn có đoạn:
"Ngài là vị thần duy nhất đã sáng tạo ra mặt đất theo ý
nguyện của con người, sáng tạo ra người, sáng tạo ra tất cả
các động vật đi bằng chân trên mặt đất, sáng tạo ra các loài
chim dùng cánh bay trên bầu trời. Ngài sáng tạo ra đất đai
của Xyri, của Nubi và của Ai Cập. Ngài đã quy định chỗ ở
cho mọi loài, đã chuẩn bị mọi thứ cần thiết cho chúng sinh.