Page 25 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 25
Mỗi loài đều có thức ăn riêng, thời gian sống cho mỗi loài
đều được định sẵn."
Ngoài thần Mặt Trời, ngƣời Ai Cập còn thờ thần Mặt Trăng
Tốt (Thoth). Thần Tốt còn đƣợc quan niệm là thần văn tự, kế
toán và trí tuệ. Thần Mặt Trăng đƣợc thể hiện dƣới hình tƣợng
một con ngƣời đầu chim hồng hạc hoặc đầu khỉ.
Ngƣời Ai Cập cổ đại cũng rất coi trọng việc thờ ngƣời chết.
Họ quan niệm rằng trong mỗi con ngƣời đều có một hình bóng
gọi là "can" (linh hồn) hoàn toàn giống ngƣời đó nhƣ cái bóng ở
trong gƣơng. Khi con ngƣời mới ra đời thì linh hồn chui vào
trong thân thể, khi con ngƣời chết thì linh hồn rời khỏi thể xác.
Từ đó, linh hồn tồn tại độc lập nhƣng con ngƣời không thể nhìn
thấy, chỉ có thể thấy đƣợc trong giấc mộng. Linh hồn tồn tại đến
khi thi thể ngƣời chết hủy nát thì mới chết hẳn. Nhƣng nếu thi
thể đƣợc bảo tồn thì linh hồn một lúc nào đó sẽ nhập vào thể xác
và con ngƣời sẽ sống lại. Chính vì quan niệm nhƣ vậy nên ngƣời
(1)
Ai Cập mới có tục ƣớp xác .
Người Ai Cập cổ đại tin rằng thế giới âm phủ cũng
giống như thế giới trần gian, ở đó cũng có sông Nin, thần
Ra ngự thuyền đi trên đó. Chúa tể của âm phủ là thần
Odirix. Người mới chết phải chịu sự xét xử của vị thần này.
Khi xét xử, thần Odirix ngồi trên ngai vàng, người chết
(2)
được giải đến trước mặt Thần. Thần Tốt và thần Arubix
cân quả tim của người chết, đĩa cân bên kia là nữ thần chân
lí và chính nghĩa. Nếu người chết có nhiều tội thì trái tim sẽ
nặng, lập tức người chết bị một con yêu quái đến ăn thịt.
Ngƣời Ai Cập cổ đại còn thờ nhiều loại động vật từ dã thú, gia
súc, chim đến côn trùng nhƣ chó sói, cá sấu, rắn, sơn dƣơng,
cừu, mèo, hồng hạc, đặc biệt là bò mộng Apix.