Page 22 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 22

ngƣời ấy nhờ có một khúc gỗ nên đƣợc sống sót. Anh ta bị giạt

        vào một hòn đảo. Chúa đảo là một con rắn lớn, đã dùng mồm

        cắp anh về chỗ ở của rắn. Rắn bảo anh cứ yên tâm ở lại đó, sau 4

        tháng sẽ có thuyền từ kinh thành đến đón anh về. Sự việc xảy ra


        đúng nhƣ lời nói của rắn. Anh hết lời cảm ơn rắn. Khi rời đảo,

        Rắn tặng anh nhiều tặng phẩm, chúc anh lên đƣờng mạnh khỏe

        và nói với anh rằng sau khi anh rời hòn đảo thì đảo sẽ biến thành


        làn sóng. Hai tháng sau, thuyền về đến kinh thành, anh yết kiến

        vua, dâng lễ vật từ đảo đem về, đƣợc vua phong cho làm thị vệ.




            3. Tôn giáo

            Giống  nhƣ  cƣ  dân

        các  quốc  gia  cổ  đại


        khác,  ngƣời  Ai  Cập

        trong thời kì này thờ rất

        nhiều  thứ:  các  thần  tự


        nhiên,  các  thần  động

        vật,  linh  hồn  ngƣời

        chết, thần đá, thần lửa,

        thần cây...


            Các thần  tự  nhiên  chủ  yếu  gồm  có  Thiên  thần, Địa thần  và

        Thủy thần. Thiên thần, gọi là thần Nut, là một nữ thần thƣờng

        đƣợc thể hiện thành hình tƣợng một ngƣời đàn bà hoặc một con


        bò cái.

            Địa thần là một nam thần gọi là thần Ghép.

            Thủy thần, tức là thần sông Nin, gọi là thần Odirix. Chính nhờ

        có vị thần này mà ruộng đồng tƣơi tốt, bốn mùa thay đổi, cây cối


        chết rồi sống lại. Vì vậy, trong các bài thánh ca ngợi thần Odirix

        có những câu:
   17   18   19   20   21   22   23   24   25   26   27