Page 197 - Huế Trong Tôi
P. 197
ẤN TƯỢNG ĐIỂM PHÙNG THỊ
Tôi được gặp bà Điềm Phùng Thị râ't muộn, tmớc đó
chỉ nghe nói bà là một nhà điêu khắc có tài, cư trú bên
Pháp. Sau khi đọc báo Văn nghệ (lâu ngày quá nên tôi
không còn nhớ số mây và năm nào) trong đó có một bài
viết về cuộc họp mặt của các bạn bè cũ ở Hà Nội đón bà
nhân một chuyến vê' thăm quê hương, tôi mới biết bà tên
thực là Phùng Thị Cúc, còn Điềm Thị là ghép tên chồng
(ông Bửu Điềm) với họ bà (Phùng Thị) mà thành. Bà quê ở
Hà Hnh, lúc trẻ học ở Huế, Hà Nội. Đặc biệt thú vị là
cũng qua bài báo đó mà tôi được biết rằng thi sĩ Lưu
Trọng Lư thời thanh niên từng có bài thơ râ't xúc động về
bà, mà hổi còn là học sinh tnmg học tôi râ't thích, đến nay
vẫn còn nhớ một sô' đoạn:
"Ai bảo em là giai nhân
Cho đời anh đau khố?
Ai hảo em ngõi hên cửa sổ
Cho vưcmg vấn nợ thi nhân".
..."Em ngơi trong song cửa,
Anh là mây bốn phương ừời
Anh theo cánh gió chơi vơi
Em vẫn nằm trong nhung lụa".
196