Page 216 - Hai Bà Trưng
P. 216

giống  kỳ  trân'.  Tên  nào  ngoan  ngạnh  bất  tuân,  thì
    quyết cữu bất dung vô hôl^.

         Hát nam:
           Quyết cữu bất dung vô hối,
           Dầu lầm than mặc tụi dân tình!
           Mong sao sung sướng thân mình,
           Quan cao của lắm là vinh hạnh nhiều.

         (Trần  Quý  vào  bản,  giục  cồng  liên  hồi.  Tiếng cồng
     thôi thúc cả vùng rừng núi).
         Nào sở tại thổ tù mau ra tiếp phái!
         Thổ Tù hát ra:

           Mặt trời đã sáng màng màng.
           Chém cha cái dứa bắt quàng bắt vơ.
           Mặt trời đã sáng mờ mờ
           Chém cha cái dứa bắt vơ bắt quàng!
         Trình  lạy  ông,  thầy,  cậu!  Quan  hẳn  có  việc  gì  đòi
     đến.  Mường  chúng  tôi  ở  sơn  dương^,  biết  chi  hạ  bạn“.
     Việc chi quan hẳn đòi, có giấy không?
         Trần Quý nói:
         Giấy đây! * *



     ' Kỳ trân: của quý, lạ.
     ^ Tội ấy không tha, không hối kịp
     ® Sơn dương: miền rừng núi.
     * Hạ bạn; miền xuôi.

                                                          217
   211   212   213   214   215   216   217   218   219   220   221