Page 25 - Đinh Tiên Hoàng
P. 25

không thể nương nhờ mà tự bỏ đi. Như thế cha sẽ không
         bị người đòi chê cười lại thoát kliỏi hậu họa.
             - Đúng thế, nhưng làm thế nào?
             Đinh Bộ Lĩnh tươi cưòi:
             - Việc này cha cứ để con lo.
             Trần Minh Công suy nghĩ một lát rồi nói:

             - Thôi được, việc này cha trông cả vào con đấy.
             Hôm sau, Đinh Bộ Lĩnh ra mắt thái tử, lạy rồi nói:
             - Nghe tin thái từ đến, cha tôi sai tôi đến rước thái tử
         về dinh.
             Ngô  Xương  Ngập  nhìn  thấy  Đinh  Bộ  Lĩnh  ăn  mặc
         nhếch nhác, không có phong thái của con nhà tướng, chợt
         nghĩ:  "Cha  đứng  đầu  một  vùng  mà con  nhếch  nhác  thế
         này, chắc đây chẳng thể là chỗ có thể nương tựa lâu dài.
         Chi bằng phải tìm cách khác thôi".

             Ngô Xương Ngập chán nản bảo:
             Ta không có  ý  ở đây  lâu.  Chút  lễ  vật  này,  ta  sẽ  ghi
         nhận. Cho ngươi lui.
             Ngày hôm sau, Ngô Xương Ngập cho quân ròi đi. Trần
         Minh Công nghe tin thái tử đã đi khỏi vùng đất của ông,
         thở phào nhẹ nhõm, rất hài lòng về cách đối đáp và cư xử
         của Đinh Bộ Lĩnh.
                                     ♦
                                   *   ♦
             Dương Tam Kha im lặng trầm tư ngồi bên án. Đêm đã
         khuya nhưng ông không sao chợp được mắt. Từ khi tự tấn
         ngôi là Dương Bình Vương, lòng ông không lúc nào yên.
         Theo di chúc của Ngô Vương, ông có nhiệm vụ phò Thái


         26
   20   21   22   23   24   25   26   27   28   29   30