Page 24 - Đinh Tiên Hoàng
P. 24

- Thưa cha, con nghĩ thế này, tôn phò Ngô Vương thì
     phải đem quân về đánh Dương Tam Kha, giương cao ngọn
     cờ chính  nghĩa  để  thiên  hạ biết mà  cùng  theo  giúp.  Thế
     nhưng bây  giờ lực chưa  làm  nổi.  Dương Tam  Kha  ngầm
     mưu cướp ngôi vua từ lâu, những tưởng cứ ở ngôi là làm
     chủ được thiên hạ, đâu có thấy việc cát cứ phân tranh thế
     này bởi các chỉ huy sứ của Ngô Vương xưa, ai cũng thích
     hùng cứ một phương.  Người có  thể  giúp Thái tử Xương
     Ngập lúc này là Phạm Lệnh Công, thế mà ông ta cũng có
     phần  e  ngại.  Con  nghe  nói,  ông ta  đã  cứu  mạng  thái  tử
     nhưng không đủ lực để giúp thái tử tạo lập lại cơ nghiệp
     nhà Ngô. Điều này cho thấy, ông ta không những không
     đủ mạnh để thắng Dương Bình Vương mà còn thể hiện cái
     ý muốn hùng cứ riêng của ông ta. Cha con ta thế lực đâu
     bằng Phạm Lệnh Công, nếu bao che cho thái tử, khi Dương
     Tam Kha cất quân đến đánh, thử hỏi công cha nuôi binh
     luyện quân còn giữ được không? Hơn nữa, sau này thái tử
     tụ binh giành lại ngôi vua, nếu cha không theo, sẽ bị thái tử
     trị tội. Vì thế, che giấu thái tử là điều không có lợi, xin cha
     hãy nghĩ kỹ trước khi quyết định.
         Trần Minh Công vẫn có phần áy náy, ông nối:
         -  Ta  đang  muốn  nêu  cao  chính  nghĩa,  chống  lại  họ
     Dương, nay lại không cứu thái tử, người đời sẽ nói ta bất
     trung bất nghĩa, thử hỏi ai còn muốn theo ta nữa?
         Đinh Bộ Lĩnh vui vẻ:

         - Việc này xin cha đừng lo. Con đã có cách.
         Trần Minh Công ngạc nhiên:
         - Cách ư, con có cách gì, thử nói cha nghe xem?
         - Cách tốt nhất là để thái tử thấy lực lượng của ta yếu



                                                             25
   19   20   21   22   23   24   25   26   27   28   29