Page 21 - Đinh Tiên Hoàng
P. 21
- Phạm Lệnh Công, tôi tưởng ngài đã hiểu, xưa Ngô
Vương tin tưởng Dương Bình Vương thế nào nên ngài mới
phải ra giữ vùng này chứ?
Phạm Lệnh Công hiểu ngay thâm ý của Đỗ Cảnh Thạc.
Viên quan họ Đỗ này muốn ông nhớ lại, Ngô Vương xưa
rất tin tưởng Dương Tam Kha, không những không nghe
lời cảnh tỉnh của ông, phải cảnh giác với họ Dương mà còn
bắt ông trấn giữ vùng đất xa kinh thành. Tuy nhiên, ông
vẫn một dạ trung thành với Ngô Vương, ông có nghĩa vụ
cứu hoàng tử Ngô Xương Ngập, không vì có lúc Ngô
Vương không tin tưởng mà nghe theo kẻ phản tặc, làm
loạn cướp ngôi kia. Phạm Lệnh Công nói:
- Tôi và các ông đã từng có thời phò Ngô Vương đánh
Hoằng Thao, tình xưa nghĩa cũ đâu đã phai nhòa. Giả dụ
tôi có giấu hoàng tử thì hai ông liệu có nỡ bắt tội tôi không,
khi tôi hết lòng với Ngô Vương. Nếu hai vị cứ cố lập công
với Dương Bình Vương thì hãy vào tìm xem!
Nghe Phạm Lệnh Công nói vậy, chỉ huy sứ Dương
cảm thấy đôi chút hổ thẹn, liền hạ lệnh lui binh. Khi hai
viên tướng trở về triều đình báo tin không tìm thấy Ngô
Xương Ngập, Dương Bình Vương vô cùng tức tối:
- Thật không dễ bắt được Ngô Xương Ngập bỏfi Phạm
Lệnh Công là con người trí trá. Hắn nói thế mà các ngươi
cũng tin. Hoàng tử vẫn ở đấy chứ không đi đâu xa. Từ
hôm hoàng tử chạy trốn đến nay mói có mấy ngày. Các lối
ra vào ta đã cho ngưòi bịt kín, quân tuần tiễu ngày đêm túc
trực. Ngô Xương Ngập có mọc cánh cũng không trốn đâu
cho thoát. Hơn thế, theo hoàng tử có vài trăm quân chứ có
phải một mình, một ngựa đâu.
22