Page 22 - Đinh Tiên Hoàng
P. 22

Hai viên tướng đều im lặng, biết Dương Bình Vương
   nói có lý nhưng vốn dĩ, cả hai đều nhận thấy việc làm của
   mình  có  điều  không  phải  với  Ngô  Vương,  vì  thế  mới
   không dám quyết liệt ra  tay. Nay  Dương Bình Vương lại
   thúc ép, cố tránh cũng không xong, buộc phải đem quân
   quay  trở lại vùng đất  của  Phạm  Lệnh  Công.  Tuy  nhiên,
   nhờ tài tiên đoán và cách xử sự khôn khéo của Phạm Lệnh
   Công, hoàng tử Ngô Xương Ngập vẫn an toàn.
       Sau mấy lần lục tìm không có kết quả, Dương Cát Lợi
   và Đỗ Cảnh Thạc bụng vẫn ngờ Phạm Phòng Át đang che
   giấu hoàng tử nhưng không có chứng cứ, đành rút quân.
       Biết  chắc  Dương  Cát  Lợi  và  Đỗ  Cảnh  Thạc  đã  rút
   quân,  Phạm  Phòng  Át  liền  mời  Ngô  Xương  Ngập  đến,
   buồn rầu nói:
       -  Dương  Bình Vương là kẻ bụng  dạ  thâm  hiểm, biết
   cách  chiếm  được  lòng  tin  của  Ngô  Vương,  lại  lợi  dụng
   danh nghĩa em quốc mẫu, bên ngoài thì nói tạm thời cầm
   quyền nhưng thực tâm là cướp ngôi. Kẻ xảo quyệt ấy biết
   nếu  thái tử còn nương náu  ở đây, chắc sẽ không để cho
   yên. Thái tử mà gặp nạn ở đây thì tội của Phạm Phòng Át
   này,  rửa  thế nào  cho  sạch.  Vả lại Nam  Sách là'vùng đất
   trống trải, không có chỗ ẩn náu lâu dài. Nếu kẻ phản loạn
   kia quyết bắt thái tử, trước sau thế nào cũng đạt được ý đồ
   của hắn.  Xin thái tử hãy đến vùng đất khác, kín  đáo, an
   toàn hơn, rồi mưu tính chuyện thu phục lòng người nhớ
   đến cơ nghiệp của tiên chúa mà dấy binh trả thù.  Chỉ có
   như thế mới mong qua khỏi kiếp nạn này.  Mong thái tử
   hãy hiểu rõ cho lòng của kẻ hạ thần này.
       Ngô Xương Ngập nghe xong, biết Phạm Phòng Át hết
   lòng với mình nhưng không thể ở lại đây lâu nên nói:


                                                           23
   17   18   19   20   21   22   23   24   25   26   27