Page 30 - Đinh Tiên Hoàng
P. 30
Thấy hai người có ý chần chừ, viên nội quan nói tiếp:
- Đức của Ngô Vương thấna khắp mọi noi. Chính lệnh
của Ngô Vương không ai là không theo. Không may, người
mất đi, Dương Tam Kha làm việc bất nghĩa, cướp ngôi, tội
ấy tròi không dung, đất không tha. Các viên chỉ huy cũ của
Ngô Vương không theo, cho Dương Tam Kha là kẻ phản
phúc. Vì thế người nào cũng giữ nguyên vùng đất của họ.
Nay nếu các ông vâng mệnh đi thu phục, là vô tình tiếp tay
cho kẻ ác, chịu tiếng xấu để đời sau mai mỉa! Vì thế, không
gì bằng các ông hãy phù điện hạ, đem quân về hỏi tội Tam
Kha, lập lại trật tự kỷ cương, rước điện hạ lên ngôi, khôi
phục lại giang sơn của họ Ngô, để lại tiếng tốt cho đòi sau,
lại tránh cho dân chúng khỏi cảnh loạn lạc, thế không phải
là điều hay ư?
Đỗ Cảnh Thạc suy nghĩ một lát rồi nói:
- Kẻ trượng phu sao thấy việc nghĩa lại không làm. Tôi
sẽ đem quân đi theo điện hạ.
Dương Cát Lợi cũng gật đầu:
- Xin điện hạ yên tâm, tôi xin một lòng trung thành với
Ngô Vương.
Ngay sau đó, Ngô Xương Văn liền kéo quân quay về
kinh thành, bắt sống Dưomg Tam Kha. Các tướng và các
quan trong triều đều một lòng tôn phù Ngô Xương Văn lên
ngôi chúa.
Năm 950, Ngô Xương Văn lên ngôi, xưng là Nam Tấn
Vương, giữ nguyên triều nghi như cũ. Ngô Xương Văn còn
cho người đón anh trai Ngô Xương Ngập đang trốn ở Nam
Sách trở về. Năm 951, Ngô Xương Ngập cũng lên làm vua,
tự xưng là Thiên Sách Vương.
31