Page 135 - Di Tích Lịch Sử
P. 135

lớn của vùng đổng bằng Bắc Bộ. Mỗi dịp lễ hội hàng năm với sự diễn lại sự tích của các
        vị Tứ Pháp, Man Nương, hội chùa Dâu đã biểu lộ sự sùng bái tín ngưỡng phồn thực cổ
        sơ của cư dần vùng lúa nước.
            Cùng nằm ở huyện Thuận Thành là chùa Bút Tháp khá nổi tiếng (thuộc xã Đình
        Tổ) vể lối kiến trúc theo phong cách “trăm gian” cổ độc đáo, tài tình với những pho
        tượng Phật cũng như cổ vật quý giá.  Chùa đã được Nhà nước cấp bằng di tích văn
        hoá  cấp  Quốc  gia  năm  1962  theo  Quyết  định  số  313-VH/VP  (cùng  thời  gian với
        chùa Dâu).
            Theo sách Địa chí Hà Bắc (1982) thì chùa được xây dựng từ đời vua Trẩn Thánh
        Tông (1258 -   1278). Thiển sư Huyển Quang (đỗ Trạng nguyên năm 1297) đã trụ trì ở
        đây. Ông cho dựng ngọn tháp đá cao 9 tầng có trang trí hình hoa sen (nay không còn
        nữa). Đến thế kỉ XVII, chùa đã trở nên nổi tiếng với sư trụ trì là Hoà thượng Chuyết
        Chuyết (1590 -  1644), (người tỉnh Phúc Kiến, Trung Hoa, sang Việt Nam nám 1633 và
        trụ trì ở chùa). Năm 1644, Hoà thượng viên tịch và được vua Lê phong là “Minh Việt
        Phổ Giác Quảng Tế Đại Đức Thiển Sư”. Tiếp đó, người kế nghiệp trụ trì chùa Bút Tháp
        là Thiển sư Minh Hạnh. Vào thời gian này, Hoàng thái hậu Trịnh Thị Ngọc Trúc (Diện
        Viên) đã rời bỏ cung thất, về đây tu hành. Thấy chùa bị hư nát nhiều, bà cùng con gái
        là công chúa Lê Thị Ngọc Duyên (Diệu Tuệ), xin phép Chúa Trịnh Tráng, rổi bỏ tiền
        của, ruộng lộc ra công đức để trùng tu lại ngôi chùa. Đến năm  1647, chùa mới được
        làm xong,  vể cơ bản,  quy mô và cấu trúc của chùa Bút Tháp hiện nay chính là ngôi
        chùa được xây dựng trong thời kì đó.
            Đây là một trong không nhiều ngôi chùa cổ,  có quy mô kiến trúc lớn của đổng
        bằng Bắc Bộ còn lại đến ngày nay. Chùa có kiến trúc độc đáo, bố cục hài hoà giữa kiến
        trúc với môi trường thiên nhiên. Toàn bộ kiến trúc chính của chùa quay theo hướng
        nam, một hướng truyền thống của người Việt, và cũng là hướng của trí tuệ, của bát
        nhã trong Phật giáo.
            Quần thể kiến trúc của ngôi chùa còn giữ lại nhiều dấu ấn, di tích của thế kỉ XVII.
        Cụm kiến trúc trung tâm ở chùa Bút Tháp bao gổm tòa tiển đường, thượng điện, cầu
        đá, tòa Thích Thiện Am, trung đường, phủ thờ nhà hậu đường và hàng tháp đá. Sự bố
        trí chặt chẽ ở khu vực trung tâm này thể hiện một nội dung tư tưởng vê' giáo lí của đạo
        Phật. Phật điện của chùa gần như nguyên sơ theo kiểu chùa cổ Việt Nam, gốm 10 nếp
        nhà nằm trên một trục dài hơn  lOOm.
            Chùa chính với 3 dãy nhà Tiền đường -  Thiêu hương -  Thượng điện tạo thành
        chữ “công”. Kiến trúc chùa dùng khung gỗ chịu lực nhưng nền bệ lan can dùng đá rất
        phổ biến, trên có những hình động vật được khắc trông sinh động và độc đáo.  Đặc
        biệt trên lan can tòa thượng điện có 26 bức chạm khắc đá, trên lan can cầu đá nối với
        tòa Thích Thiện Am có  12 bức và ở lan can quanh chần tháp Báo Nghiêm có  13 bức.
        Như vậy, tổng cộng các bức chạm khắc đá ở chùa Bút Tháp là 51 với những đê' tài khác
        nhau, nhưng đểu thống nhất với nhau ở mặt chất liệu, phong cách và thống nhất vể
        niên đại. Hình ảnh chạm khắc ở đầy sống động tươi vui, hàm chứa ý nghĩa Phật đạo và
        đặc biệt mang đậm nét nghệ thuật thiền, với đê' tài thiên nhiên phong phú sinh động.


                               Môt số ^i ticli lịcli sử -  VĂM VioÁ Việt ‘NAm
                                          c   138  >
   130   131   132   133   134   135   136   137   138   139   140