Page 171 - Danh Nhân Đất Việt
P. 171

con.  Đó  là  những  câu  ca  dao  miêu  tả  cảnh  sông
             thanh bình nơi thôn dã, và hình ảnh của những cô

             gái nhí nhảnh,  vui tươi,  luôn miệng gọi  người  vêu
             là  "chú  bé  kháu  khỉnh".  Nhưng  cạnh  đó  cũng  là
             nỗi  lòng  của  những  phụ  nữ  khổ  đau:  Người  đã

             luống  tuổi  mà  chưa  thành  gia  thất,  người  thì  bị
             tình  phụ,  người  thì  mòn  mỏi  chờ  chồng  đi  chinh
            chiến  nơi  xa.  Có  bài  lại  tỏ  ý  khinh  miệt,  căm  thù
            bọn  quan  lại  "không  cấy,  không  gặt  mà  lúa  ba

             trăm  bồ...  Không săn,  không bắn  mà  sân treo  đầy
             thú rừng".

                 Tất cả những ý tình ấy  đã  dần  dần  ngấm  sâu
            vào  trí  nhớ còn  non  nớt của  ông.  Cha  mẹ  của  ông

            ban  đầu  cũng  rất  ngạc  nhiên  khi  thấy  ông  bi  bô
             đọc lại, lúc ấy ông tầm  bôn, năm tuổi.

                 Khi  ông  được  sáu  tuổi,  thì  bắt  đầu  học  chữ
             Hán.  Tam  tự kinh  ông  chỉ  học  trong  vài  ngày  là

            xong.  Học sách Luận ngữ xong,  ông còn phóng tác
            ra  Phan  tiên  sinh  luận  ngữ  (Luận  ngữ  của  tiên

            sinh  họ  Phan),  trong  đó  có  đặt  lồi  chê  giễu  bạn,
            cha  ông  biết  chuyện  đánh  đòn  ông  vì  tội  nghịch
            ngỢm này.

                 Năm  ông  tám   tuổi,  bắt  đầu  biết  làm  ván  bài

            và  đậu  đầu  một  sô" kỳ  thi  sát  hạch  của  phủ,  của


             172                                      *ì/ỉÂJv    l / ỉ ệ t
   166   167   168   169   170   171   172   173   174   175   176