Page 20 - Tấm Vóc
P. 20

Ký ức tuổi thơ


            và mối tình đẹp nhất của tướng Giáp





                                                             Lớn lao là thế, vinh quang là thế nhưng Đại
                                                             tướng Võ Nguyên Giáp vẫn là “anh Văn”
                                                             thân  thương  của  biết  bao  thế  hệ  người

                                                             Việt Nam. Ông là điểm tựa của niềm tin,
                                                             của một sức mạnh tinh thần, bởi ông có
                                                             một tâm hồn đủ rộng để dành tất cả cho
                                                             dân cho nước. Bài viết dưới đây của PGS
                                                             văn học Pháp, Đặng Thị Hạnh đã kể lại

                                                             Tuổi thơ và mối tình của tướng Giáp...

            Hoa  bạch  trà  trước  sân  nhà  riêng  30  Hoàng  Diệu  của  Đại
            tướng, loài hoa ông ưa thích. Ảnh: Trần Tuấn (TTXVN)
                                                            những ráng đẹp mà ba tôi thường ngắm vào

            KÝ ỨC TUỔI THƠ...                               các buổi ban mai trên bầu trời quê nhà.
               Chị tôi và tôi thân nhau từ khi còn rất bé.     Từ khi tôi lên bốn tuổi, gia đình tôi chuyển
            Đó là một điều tự nhiên bởi trong một gia đình   hẳn ra Hà Nội, thì ký ức chung với chị tôi bắt
            đông  con,  hai  chị  em  sát  tuổi  nhau  thường   đầu xuất hiện, những thời điểm nhỏ li ti nhiều
            thân nhau. Tuy nhiên, nếu tìm hỏi chân trời     vô kể, đầu tiên là những ngày khai trường. Chị
            xa nhất của ký ức, tôi đã không nhìn thấy chị   em tôi thường đi mua sách vở ở hiệu Taupin
            tôi ở đấy, mà lại là dì tôi, nhưng vẫn có một   và  cùng  tìm  thấy  niềm  vui  dễ  chịu  của  mùi
            người đã nhìn thấy hai chị em tôi cùng chơi     thơm giấy mới. Ngay sau khi mua sách, chúng
            trong sân nhà ông ngoại tôi ở làng Quỳnh, đó    tôi thường nhân tiện chạy từ phố Tràng Tiền
            là người sau này chị tôi sẽ gắn bó cả cuộc đời.  ra Bác Cổ nhặt những bông hoa gạo cánh dày
               Anh Văn (1) đã kể lại là sau khi được ra     màu đỏ sẫm, bỏ vào vạt áo rồi lên xe tay về
            tù  năm  1931,  anh  ra  Vinh  và  có  một  thời   nhà.
            gian học chữ Hán với ông ngoại tôi (2) ở làng
            Quỳnh. Anh đã nhìn thấy Hà và Hạnh chơi ở
            ngoài sân, cái sân đất bột vàng vàng mà mỗi
            khi trời mưa giông mùa hè lại có một mùi khét
            nắng cứ theo tôi suốt cả cuộc đời. Có thể nói
            những kỷ niệm chung giữa tôi và chị tôi đều
            gắn với những ngôi nhà và những khu vườn
            trong hành trình của một thời thơ ấu.
               Bích Hà, tên của chị tôi có nghĩa là “ráng
            biếc”, (nằm trong một hệ khác hẳn với tên các
            đứa em sau, tên thuộc hệ hoa). Có lẽ vì chị
            tôi là đứa con duy nhất của ba mẹ tôi sinh ra    Một bữa cơm thường ngày trong gia đình Đại tướng Võ Nguyên
            ở chính quê nội và ba tôi (3) chắc đã nghĩ tới   Giáp. Ảnh: Trần Hồng




           Đại tướng Võ Nguyên Giáp   Trang  20
   15   16   17   18   19   20   21   22   23   24   25