Page 140 - Các Vị Vua Triều Lý
P. 140

Chỉ lát sau, bà thấy ông lão nọ đi tay không, vừa đi
      vừa than:

                      Trâu ơi... Tao gọi trâu đâu
                 Chạc đây tao đến làm trâu thay mày...
                      Người ra ngoài ruộng kéo cày
                 Cỏ không ăn được thì mày có thương?
          Ỷ Lan sau khi hỏi rõ nguồn cơn được biết ông lão ấy
      từ mấy  năm  nay  đã  nhận  nuôi  dẽ  cho  nhà  giàu  trong

      làng. Chăm sóc nghé con, đến nay qua vụ tập cày, vừa
      quen ách thì chủ đòi về để giết thịt... Vừa kể, ông cụ vừa
      bất lực lắc đầu:
          - Cả ấp của lão, bây giờ đến con trâu này bị mổ nữa
      là hết. Thôi đành mang sức người ra kéo cày thay trâu
      vậy. Người giàu chỉ nghĩ đến ăn thôi. Người nghèo thì
      nghĩ đến làm cũng không xong...

          Chuyện kể rằng, ngay sau đấy Ỷ Lan đã cho ông lão
      tiền đi chuộc con trâu đó về. Dần dần từ con trâu giống
      đó, trâu mẹ đẻ trâu con, chả mấy chốc trẻ con trong ấp
      ấy đã có  trâu  chăn kín bãi. Ai cũng thành kính gọi các
      con trâu đó là "trâu bà Tấm”. Còn ông lão được dân ấp gọi
      là "Cụ khóc trâu".
          Ỷ Lan không chỉ cấp trâu cho một Cụ khóc trâu, mà
       còn  cấp  cho  nhiều  người  nghèo  túng  ở  nhiều  địa
       phương khác nữa. ở  đâu trâu cấp cũng được nhân giống
       đông đàn, và đều được gọi là trâu bà Tấm.

           Chuyện còn kể một lần Ỷ Lan cấp tiền cho một nông
   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144   145