Page 363 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 363
trông con sông vui như thấy nắng giòn tan sau ki mưa dầm, vui như nối lại
chiêm bao đứt quãng'’. Một lôi so sánh thật độc đáo, thật gần gũi quen thuộc
càng thấy rõ niềm vui của con sông E)à vô cùng sung sướng khó tả khi nhìn thấy
nắng đã lên rồi và con sông như đang lắng nghe giọng nói êm êm của người xuôi
khơi gợi trong lòng chúng ta một cái nhìn thật sâu lắng! Phải chăng, con sông
Đà đang giao hòa tiếp cận tiếng nói của người Kinh, những người đi xây dựng
cho Tây Bắc đẹp giàu, cho Tây Bắc thay da đổi thịt cho đất Tây Bắc nở hoa, trời
Tây Bắc mỗi ngày một sáng. Đáng nhớ hơn, tác giả còn khám phá vẻ đẹp về
cảnh vật sòng Đà vừa mang vẻ đẹp tĩnh lặng, vừa mang vẻ đẹp sông động. Với
hình ảnh “dòng sông quãng này lặng tờ, hình như từ đời Lí, đời Trần, dời Lê
quăng sông này cũng lặng tờ đến thế mà thôi”. Tác giả đã mượn chiều dài của
lịch sử, bước đi của thời gian đế’ khám phá vẻ đẹp của không gian. Phải chăng,
cảnh vật con sông Đà thuở trước cũng lặng tờ thì hôm nay cũng vẫn thế. Nhà
văn đã mượn quá khứ để nói về hiện tại, chứng tỏ dù bước đi của thời gian có
đổi thay, thay đổi từng triều đại này sang triều đại khác nhưng vẻ đẹp không
gian vẫn không hề đổi thay, đó là bút phát tài hoa của Nguyễn Tuân để làm
những trang văn giàu chất thơ, giàu chất suy tưởng đáng nhớ. Tiếp đến cảnh vật
con sông Đà lại mang một cảnh sắc mới tươi đẹp đáng yêu với hình ảnh:
'‘Thuyền tôi trôi qua một nương ngô, nhú lên mấy lá ngô no đầu mùa. Mà tịnh
không một bóng người, cỏ gianh dồi núi đang ra nhưng nõn búp. Một dàn hươu
cúi đầu ngón búp cỏ gianh dẫm sương đêm”. Hàng loạt hình ảnh sinh động,
hiện thực thâ'p thoáng hình bóng con người, càng toát lên cảnh đẹp thiên nhiên
của Tây Bắc thật thơ mộng và thấy được đất Tây Bắc “xứ thiêng liêng rừng núi
dã anh hùng” đã thay da đổi thịt từ tình yêu lao động của con người của mọi
người trên các miền đất nước đã hội tụ về đây, về với Tây Bắc để xây dựng và
hàn gắn là thế tấm lòng “Uống nước nhớ nguồn; Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” để
“bàn tay ta làm nên tất cả, có sức người sỏi đá cũng thành cơm” ôi con sông Đà
thơ mộng quá, trữ tình quá mãi mãi là mảnh hồn thiêng liêng của Tố quốc.
+ Hùng vĩ hung bạo dáng sỢ:
Ngoài vẻ đẹp thơ mộng đáng yêu, con sông Đà còn mang một diện mạo, một
dáng vẻ hùng vĩ, hung bạo đáng sợ vì giữa lòng con sông Đà lắm thác nhiều
ghềnh, những lớp đá xếp chồng lên nhau còn gọi là “trùng vi thạch trận” là
chướng ngại vật nguy hiếm có thể xé nát con thuyền không một chút thương
tiếc, có những khúc sông hẹp như một cái yết hầu cùng những cái hút nước xoáy
mạnh, sâu như cái giếng bê tông mà “mỗi lần chiếc thuyền nào di ngang qua, nó
kéo tụt xuống, trồng cây chuối ngược rồi dim vào lòng sông đến mười phút sau '
thấy tan tát ở khuỷu sông dưới”. Hàng loạt hình ảnh nhân hóa, ngôn ngữ tạo
hình độc đáo qua nét bút tài hoa của Nguyễn Tuân, chứng tỏ lòng con sông Đà
thật vô cùng nguy hiểm nếu người lá đò không kinh nghiệm, bản lĩnh thì sinh
mạng chỉ là ngàn cân treo sợi tóc.
36 2