Page 343 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 343

Phải  chăng,  quái  vật  là  loại  dị  hình,  dị  tướng,  dị  nhân,  ai  ai  cũng  ghê  tởm.
       Nếu  là  con  người  mà  sống  vô  cảm,  lạnh  lùng,  thờ  ơ  trước  nỗi  đau  của  kẻ  khác
       cũng  là  thứ  quái  vật  đáng  ghê  tởm,  đáng  khinh,  đúng  như  lời  nhận  định:  “Kẻ
       nào quay lưng trước  nỗi  đau của kẻ khác,  chỉ biết sống sung sướng cho  bản  thân
       đều  là  kẻ  đáng  khinh”,  cần  giải  thích  để  làm  sáng  tỏ  ý  kiến  trên  và  ngày  nay
       giữa con người và con người thể hiện qua cách sông ra sao?
       II. PHẦN THÂN BÀI:
         Những bước cần  thực hiện:
          1.  Cần  giải  thích  cụm  từ;  Quay  liùig  trước  nỗi  đau  của  kẻ  khác  là  thế
       nào? và sống cho bản thân là sống ra sao? Kẻ đáng khỉnh là kẻ thế nào?
          -   Cụm  từ “Quay  lưng  trước  nỗi  đau  của  kẻ  khác” có  ý  nói,  khi  đôi  diện,  trực
       diện  những người  gặp  hoạn  nạn  vì  cháy  nhà,  vì  tai  nạn  xe  cộ,  vì  bệnh  tật  hiểm
       nghèo...  mà  ngoảnh  mặt  làm  ngơ,  thờ  ơ,  lạnh  lùng,  vô  cảm  không  nghĩ  đến,  sợ
       đụng chạm  đến quyền  lợi,  ảnh hưởng đến bản thân là kẻ  quay lưng.
          -   “Sống cho  bản  thân” là ý  nói:  chỉ  biết  sông vị  kỉ,  sôhg cho  riêng mình,  ích
       kỉ  với  mọi  người kể cả người  thân yêu  là  lôl  sôhg “Mackeno”.  “Kẻ đáng khinh” là
       kẻ  mọi  người  xem  thường,  khinh  bỉ  vì  chỉ  biết  sôhg  hưởng  thụ,  sung  sướng  cho
       bản thân mà không cần biết đến ai xung quanh  mình.
          2.  Tại  sao  kẻ  quay  lưng  trước  nỗi  đau  của  kẻ  khác  chỉ  biết  sô"ng  cho
       bản thân là kẻ  đáng khinh?
          -   Chúng  ta  còn  nhớ  lời  nói  của  Pascal:  “Con  người  là  cây  sậy  biết  suy  tư”  là
       con  người  phải  có  nhận  thức,  sông  để làm  gì?  và  sôhg như thế nào?  Không phải
       con người  sinh  ra đế  mà ăn,  sôhg để mà ăn,  hưởng thụ cho bản thân sung sướng,
       phì  nộn  chẳng khác  gì  như khôi  thịt  thừa  vô  cảm,  vô  giác  không  linh  hồn,  cuôl
       cùng  cũng  mục  nát  tan  rã  như cỏ  cây  thì  chúng ta  tự hỏi,  sông  như thế để  làm
       gì?  Mà  chúng  ta  phải  luôn  luôn  nhận  thức  rằng,  con  người  hơn  con  vật  là  vì
       chúng ta có  nhận thức,  có lí trí,  có tình cảm yêu thương,  vui buồn giận  hờn và tự
       đưa  ra  câu  hỏi  và  trả  lời  rằng:  “Con  người  sống để làm gì? Sông để học  để hiểu
       biết  đem  kiến  thức  đã  học  và  kinh  nghiệm  trong  cuộc  sống  để giúp  đỡ,  chia  sẻ
       nỗi  đau  của  người  khác,  của  cộng đồng để “làm  sao  được  tan  ra”  “giữa  biển  lớn
       tinh yêu,  biển  rộng  của cuộc đời  để cuộc  sống có ý  nghĩa” là  thể hiện  con  người
       có  nhân  cách  đáng trân trọng,  ngược  lại  đà  là con  người  mà  chỉ  biết  sông để ăn,
       sông  đế  hưởng  thụ,  sung  sướng  cho  bản  thân  của  riêng  mình,  không  biết  nghĩ
       đến  ai,  sông  theo  lôl  ích  kỉ,  hẹp  hòi  sôhg  theo  “lối  sống  Mackeno”,  “chuyện  ai
       nấy  biết,  đèn  nhà ai  nấy sáng”  đó  là  lôl  sông lạnh  lùng,  thờ ơ,  ghẻ  lạnh,  vô  cảm
       là  những kẻ  đáng khinh,  đáng ghê  tởm.  Chúng ta làm  sao  quên  được  lời  dạy của
       cố  nhân:  “Thương  người  như  thể  thương  thân”;  “Chị  ngã  em  nâng”;  “Lá  lành
       đùm  lá  rách”;  “Một  con  ngựa  đau  cả  tàu  bỏ  cỏ” hay  “Bầu  ơi  thương  lấy  bi  cùng.
       Tuy  rằng  khác giống  như chung  một giàn” hay  “Nhiễu  điều phủ  lấy giá gương,
       người  trong  một  nước  phải  thương  nhau  cùng”  đó  mới  là  cách  sôhg  của  con

       34 2
   338   339   340   341   342   343   344   345   346   347   348