Page 340 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 340

hành  động tiêu  cực.  Lúc  Mỵ  về  nhà  trình với  Bô' để tìm  cái  chết,  khi  ấy,  Bô' của
     Mỵ  như có  linh  cảm  là  con  gái  mình  về  lạy  Bô' để  đi  chết.  Nhưng khi  Mỵ  nghe
     được tiếng nói  của Bô:  “Mày chết rồi  thì  không lấy ai  làm  nương ngô giả được nợ
     người  ta,  tao thì ốm yếu quá rồi.  Không được,  con ơi!”.  Lời nói của Bô' đã làm cho
     Mỵ  chợt  tỉnh  ra  rằng:  “Mỵ  chết  thì  Bố Mỵ  còn  khổ hơn  bao  nhiêu  lần  hây  giờ
     nữa”.  Mỵ  sợ  Bố khố  khi  mình  chết  đi,  Mỵ  quyết  định  “ném  nám  lá  ngón  xuống
     đất” và trở lại  nhà thống lí  làm thân trâu ngựa để Bố của Mỵ yên tâm trong cuộc
     đời  còn  lại  của  tuổi  xê' chiều.  Hành  động  “ném  nắm  lá  ngón  xuống  đất”  là  hành
     động dũng cảm của Mỵ,  sẵn sàng tiếp tục chấp nhận hi  sinh là thể hiện người con
     hiếu thảo,  “một lòng thờ mẹ kính cha.  Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”.
        -  Phẩm chất 3.
        Làng  Hồng  Ngài  mỗi  lần  sau  vụ  gặt  xong  là  họ  ăn  tết,  cuộc  vui  trai  gái  trong
     làng với  bao  hình  thức,  nào  là  “thổi  sáo,  đu quay,  ném  bao...”.  Khi  Mỵ  nghe  được
     tiếng sáo  lửng lờ vọng lại  bên tai,  Mỵ khao khát được  đi  chơi  được hòa nhập  cùng
     với  trai  gái  trong  làng  ngoài  kia  để  cùng  hòa  với  cuộc  chơi,  được  sốhg  lại  bao  kỉ
     niệm  đẹp  của  một  thời  con  gái  và  Mỵ  tự độc  thoại:  “Mỵ  trẻ  lắm.  Mỵ  vẫn  còn  trẻ.
     Mỵ  muốn  đi  chơi”  đó  là  tiếng  nói  của  ý  thức  của  khát  vọng  tự  do  thể  hiện  tinh
     thần phản kháng đấu tranh của Mỵ trước cường quyền và thần quyền.
        -  Phẩm chất 4.
        Mỵ  đồng cảm,  thương cảm  những giọt  nước  mắt  của A Phủ,  lúc bị  tên thống lí
     trói  đứng vì  anh  để mất bò  của thống lí.  Mỵ  sẵn  sàng ra tay  cứu A Phủ  khi  nhìn
     thấy A Phủ như kiệt sức rồi  Mỵ nói:  “Cơ chừng này chỉ đêm mai là người kia chét,
     chết  đau,  chết  đói,  chết  rét,  phải  chết...  người  kia  việc gì  mà phải  chết  thế”.  Tình
     thương người  đã thật sự khơi  dậy trong tâm hồn Mỵ và Mỵ quyết định cứu A Phủ
     dù cho mạng có đổi mạng, Mỵ không sợ rồi Mỵ nghĩ:  “Nếu bố con Pá Tra sẽ bảo là
     Mỵ cởi  trói cho  nó,  Mỵ liền  trói thay  vào đấy, Mỵ phải chết trên chiếc cọc ấy”.  “Mỵ
     cũng không thấy sợ”.  Cuô'i  cùng Mỵ  đã cởi  trói,  cứu  thoát A Phủ,  đó  là hành  động
     dũng  cảm  quên  mình  của  Mỵ  để  cứu  A Phủ  là  phẩm  chất  đẹp,  một  tấm  lòng yêu
     thương con người sâu sắc của Mỵ.

     II. PHẦN KẾT THÚC:
        về  nghệ  thuật:  Cô't  truyện  mạch  lạc,  xây  dựng  tình  huông  đầy  kịch  tính,
     hâ'p  dẫn  lôi  cuô'n người  đọc,  đi  sâu vào  đời  sông nội  tâm  nhân vật,  (Mỵ) lời thoại
     của nhân vật râ't thật,  gần gũi với tiếng nói của nhân  dân...
        về  nội  dung:  Tác  phẩm  khắc  hoạ  thành  công  nhân  vật  Mỵ,  người  phụ  nữ
     nghèo,  có  tài,  có  sắc  của  núi  rừng  Tây  Bắc  nhưng  phải  gánh  chịu  bao  sô' phận
     khắc  nghiệt  của  cuộc  đời  dưới  chê'  độ  thực  dân  phong  kiến  thuở  ấy.  Đẹp  thay!
     Mỵ vẫn sông,  vẫn sô'ng đẹp, vẫn ý thức về  tự thân, vẫn hiểu lẽ  đạo làm con,  làm
     người,  có  tình thương người  sâu  sắc và sẵn sàng vượt lên sô' phận nghiệt ngã của

                                                                                 3 3 9
   335   336   337   338   339   340   341   342   343   344   345