Page 272 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 272

c.  về  quan  niệm  sinh  con  và  nuôi  dạy  con  cái:  Bà  không  tin  vào  quan
    niệm  “trời  sinh  voi,  sính  cỏ”  mà  bà  quan  niệm,  con  cái  phải  được  nuôi  dạy  chu
    đáo  đế  chúng “có  thể tự lập  được,  khỏi phải  sống  bám  vào  người  khác”,  về  cách
    dạy  con  cái,  Bà  dạy  từ cái  nhỏ  đến  cái  lớn  nhất như chuyện:  “cách  ngồi ăn,  cách
    cầm  bát,  cầm  đũa,  cách  múc  canh,  cả  cách  nói  chuyện  trong  bữa  ăn”.  Bà  xem
    đấy  là  nét  “Văn  hóa  sống,  văn  hóa  người"  là  nét  vàn  hóa  của  người  Hà  Nội.  Bà
    luôn  luôn  nhắc  nhở  và  dặn  dò  với  con  cháu  rằng:  “Chúng  mày  là  người  Hà Nội
    thì  cách  đi  dứng,  nói  năng  phải  có  chuẩn,  không  được  sống  tùy  tiện,  buông
    tuồng”.  Sông phải “biết  tự trọng,  biết xấu hổ".
       c.  về  trách  nhiệm  dối  với  đất nước:  Với  bà  Hiền,  bà  luôn  luôn  đặt  lòng tự
    trọng  rất  cao.  Với  bà,  lòng  tự  trọng  không  cho  phép  con  người  sông  hèn  nhát,
    ích  kỉ  tiêu  biếu  là việc  cho  con trai  đi  chiến  đấu  qua lời hỏi  của nhân vật tôi  (tác
    giả)  hỏi  bà  rằng:  “Cô  bằng  lòng  cho  em  di  chiến  đấu  chứ\”.  Bà  Hiền  trả  lời  rất
    chân  thật:  “Tao  đau  đớn  mà  bàng  lòng,  vi  tao  không muốn,  nó  sống bám  vào  sự
    hì  sinh  của  bạn  bè.  Nó  dám đi  cũng là  biết  tự trọng”.  Sau  đó  Bà  Hiền  cũng chấp
    nhận  cho  người  con  trai thứ hai  của bà  tiếp tục nôl  gót theo  bước  chân  của người
    anh.  Bà  nói  rất  chí  tình,  sâu  sắc:  “...Bảo  nó  tìm  đường sống dể các  bạn  nó phải
    chết,  cũng  là  một  cách giết chết  nó".  Rồi  bà  nói  tiếp:  “Tao  củng  muốn  dược  sống
    bình  đẳng  với  các  bà  mẹ  khác,  hoặc  sống cả  hoặc  chết  cả,  vui  lẻ  thì  có  hay  hám
    gì”.  Với  dòng  suy  nghĩ  của  bà  Hiền,  luôn  luôn  đặt  “lòng  tự  trọng”  là  điều  quan
    trọng nhất  đôi  với  con  người.  Với  bà,  nếu “con  người  đánh  mất lòng tự trọng thì
    chỉ còn  cái  chết,  cái chết tâm  hồn”.  Và trong suy nghĩ  của bà Hiền:  “Để con  ra đi
    chiến  đấu  thật  là  một  quyết  định  khó  khăn  nhưng  hợp  lí”.  Chứng  tỏ  con  người
    Bà  Hiền,  luôn  luôn  thiết  tha  nặng tình  với  đất  nước,  bà  biết  đặt  tình  chung lên
    trên tâ't  cả dù  phải  châ"p  nhận  sự hi  sinh và đau đớn.  Quả thật, với bà; “không có
    gì cao cả hơn  một sự đau đớn  lớn".

       2.  Vẻ  dẹp  2.  Bà  Hiền  trong  cách  cách  ứng  xử  tự  tin,  bản  lĩnh,  nhạy
    bén, bao  dung, khéo léo.
       a.  Tự tin,  bản  lĩnh: Trước những thay  đồi  diễn ra trong xã hội,  Bà Hiền vẫn
    chứng  tỏ  một  con  người  bản  lĩnh,  thông  minh,  nhạy  bén,  bà  “luôn  luôn  dám  là
    mình”  dù  tiếp  cận  với  chê  độ  mới  nhưng bà  vẫn  giữ phong  cách  sôhg,  tính  cách
     sông là  của  chính  mình,  không  phải  gió  chiều  nào  theo  chiều  ấy.  Bà  nói  với  nét
    tự tin  bản  lĩnh:  “Tao  có  một  bộ  mặt  rất  tư sản,  một  cách  sống  rất  tư sản  nhưng
    lại  không bóc lột ai cả thì  làm  sao  thành  tư sản  được”.
       b.  Nhạy  bén  trước  mọi  tình  huống:  Bà Hiền  có  một hướng giải  quyết nhạy
     bén  và  hợp  lí  trước  hoàn  cảnh  đối  mới  của  đất  nước.  Vào  năm  1956  bà  quyết

                                                                                 271
   267   268   269   270   271   272   273   274   275   276   277