Page 76 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 76
tôi thật là dũng cảm và chân thật. Trong những ngày ấy,
mẹ tôi luôn yêu đời và nói vói chúng tôi rằng một ngày
nào đó mẹ sẽ thành công và gia đình chúng tôi sẽ có một
cuộc sống sung túc trở lại.
Và đúng như thế, từ mấy bộ bàn ghế đon sơ trên vỉa
hè ngày nào, mẹ tôi cuối cùng đã tạo dựng được một nhà
hàng bài bản, thành công suốt mấy chục năm nay. Nhà
hàng Thanh Niên của mẹ đã trở thành cái nôi cho sự
nghiệp liên quan đến ẩm thực của tất cả anh em chúng
tôi. Nhà hàng nay vẫn còn hoạt động sau 25 năm, cưu
mang không biết bao nhiêu con người trong đó. Nhìn
mấy bụi tre già xum xuê giữa sân mà nhớ đến ngày nào
chúng mới chỉ là một hai cây tre non trồng trên nền đất
lác toàn sỏi trắng. Mẹ tôi dựng lên nhà hàng này từ một
đống gạch đổ nát vào thập niên 80. Nhờ nó mà tôi mới có
tiền ăn học và bén duyên với ngành nhà hàng, ăn uống
để sau này dẫn đến một sự nghiệp mà tôi có thể tự hào.
Trong thòi gian làm giám đốc tại Saigon Star, có một
sự kiện quan trọng xảy ra đối với cuộc sống riêng của tôi:
Tôi đã dành dụm đủ số tiền để có thể mua nhà ra riêng.
Vợ chồng tôi khấp khỏi trong lòng và chiều tối nào cũng
đến hẹn lại lên, chở nhau trên chiếc Honda chạy đi xem
nhà khắp noi trong thành phố. Trong suốt một thời gian
dài chúng tôi xem không biết bao nhiêu căn nhà, hầu
như hang cùng ngõ hẻm nào cũng đi qua. Cuối cùng thì
chúng tôi cũng chọn được một căn xinh xắn nằm trong
con hẻm cụt thật yên tĩnh trên đường Hoàng Diệu, quận
Làm giám đốc khách sạn • 77