Page 75 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 75
ít có đại gia đình nào mà anh em, dâu rể hòa thuận
và vui sống với nhau như gia đình chúng tôi. Ngoài tình
anh em, chúng tôi (bao gồm dầu và rể) còn là bạn của
nhau và hầu như vui buồn gì cũng sẻ chia. Tất cả các nhà
hàng hay cơ sở kinh doanh của gia đình đều có sự góp
vốn, góp sức của mọi thành viên và bao nhiêu năm nay
chưa từng xảy ra một xung đột lớn nhỏ nào.
Chúng tôi có được sự gắn kết thương yêu nhau đó
tất cả đều nhờ sự dìu dắt và dạy dỗ của mẹ tôi, một
người phụ nữ nhiều nghị lực. Mẹ tôi lớn lên trong một
gia đình đông anh em, theo ông bà ngoại tôi chạy giặc
từ Campuchia về Sài Gòn và định cư trong một xóm lao
động nghèo. Bà ngoại tôi rất hiền, trong khi ông ngoại thì
đau bệnh và mất sớm nên từ nhỏ mẹ đã phải bươn chải
với cuộc sống. Mẹ tôi đã trải qua không biết bao nhiêu
chuyện đau buồn thời niên thiếu, từ cảnh chạy giặc đến
cảnh cháy nhà tiêu điều, thảm khốc. Gần đây anh em
chúng tôi mói có dịp nghe thêm nhiều mẩu chuyện,
đúng hơn là những kỷ niệm đau buồn mà mẹ đã từng
nếm trải mà càng thấy thương bà nhiều hơn. So với thế
hệ anh em tôi, rồi con cái của chúng tôi thì có thể nói
mẹ tôi không có tuổi thơ.
Mẹ tôi còn là tấm gương của sự tự tin, lạc quan yêu
đời. Vào thòi kỳ kinh tế gia đình khó khăn nhất, mẹ tôi
cũng không ngại đi ra vỉa hè bán cơm tấm bì bình dân để
nuôi chúng tôi ăn học. Vói một người từng là vợ của một
dân biểu và một nhà báo nổi tiếng thì công việc của mẹ
76 • Bâu trời không chì có màu xanh