Page 25 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 25
đi nữa thì người ta cũng sẽ tìm cách xoay xở để tồn tại.
Có một điều thú vị là cho dù ở phương trời nào thì
trong ngành khách sạn các tiêu cực nếu có xảy ra thì
cũng gần giống nhau. Ví dụ, ngay ngày đi làm đầu tiên
của tôi, có một nhân viên bếp bước đến quầy bar và yêu
cầu tôi rót cho anh ta một ly rượu mạnh loại ngon. Tôi
đang lúng túng chưa biết phản ứng ra sao thì anh bạn
đồng nghiệp trưởng quầy bar liền đưa mắt ra hiệu cho
tôi “cậu cứ làm đi!". Không đầy 10 phút sau, chính nhân
viên bếp đó đặt trên quầy bar chúng tôi một dĩa thức ăn
thật ngon lành. Thì ra đó là một sự trao đổi. Tôi nghiệm
ra rằng, cho dù khách sạn có lớn và chuyên nghiệp đến
đâu đi nữa nhưng nếu quản lý không chặt chẽ thì tiêu
cực vẫn xảy ra.
Mỗi ngày tôi kết thúc công việc pha chê rượu lúc 2-3h
sáng. Để tiết kiệm chi phí tôi sử dụng chiếc xe đạp mà
Sandy tặng để làm phương tiện di chuyển. Chắc nhiều
bạn đồng nghiệp trong khách sạn lúc đó không khỏi thắc
mắc là tại sao tôi không lái xe hơi hay ít ra cũng đón taxi
mà về. Một chuyến taxi lúc đó chỉ khoảng 5 đô-la, nhưng
cả bận đi và bận về sẽ ngốn mất 10 đô-la, một sô tiền lớn
đối với tôi lúc đó. Một lon nước ngọt Coca-Cola chỉ có
1 đô-la mà tôi còn không dám mua, chỉ uống toàn nước
máy công cộng. Bây giờ ngẫm nghĩ lại tôi cũng không biết
tại sao mình tiết kiệm đến như vậy. Có lẽ cuộc sống bấp
bênh, thiếu thốn và không nơi nương tựa đã làm cho tôi
thận trọng quá mức cần thiết.
Làm Bartender tại khách sạn Travelodge • 25