Page 24 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 24
việc nhọc nhằn nhất như khuân vác nước đá, dọn dẹp
lau chùi, đổ rác... Thoạt đầu các bạn người úc tỏ vẻ ngạc
nhiên là tại sao tôi vào được đến đây mà không biết pha
chế rượu, nhuTig sau đó cũng thông cảm và chấp nhận
lời đề nghị của tôi. Tôi vừa làm vừa học và đến ngày chia
tay vói khách sạn cũng chưa biết gì nhiều về nghề pha
chế rượu này.
Tiền lưoTig tại Khách sạn Travelodge lúc đó rất cao,
nếu tôi nhớ không lầm là 13 đô-la ức một giờ trong khi
nếu làm công việc tưorig tự tại một nhà hàng nhỏ bên
ngoài chỉ khoảng 5 đô-la. Sau 12h khuya thì tiền công
được tính gấp đôi, nghĩa là 26 đô-la một giờ, là mức thu
nhập trong mơ đối với tôi. Mỗi ngày, nhân viên nào làm
việc tích cực nhất sẽ được người quản lý nhà hàng chỉ
định tăng ca nên không khí lúc nào cũng rất cạnh tranh
vì ai cũng muốn chứng tỏ mình là người siêng năng nhất.
Cường độ làm việc trong quầy bar này tất bật đến độ
người ta không thèm bố trí một chỗ nào để nghỉ chân,
làm việc toàn đứng. Nhiều lúc tôi cảm thấy xây xẩm mặt
mày do đứng lâu hàng giờ mà không được ngồi xuống.
Không bao lâu sau tôi phát hiện ra rằng có những giờ
trong ngày tất cả các buồng vệ sinh đều chật nghẹt, đông
vui. Thì ra, nhân viên của các khâu từ phục vụ đến quầy
bar, bếp đều vào toilet ngồi hút thuốc, tán gẫu, nghỉ xả
hơi như ở căn-tin vậy. Khách sạn có qui định không cho
nhân viên ngồi nghỉ trong khi làm việc nhưng quên qui
định thời gian tối đa khi đi toilet! Mà nếu có qui định
24 • Bâu trời không chì có màu xanh