Page 543 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 543
là con đường (Ịua đó văn hóa Việt Nam sẽ nhập vào
ĐNA. Tôi muốn nói đến con đường của tiểu thuyết
Trung Hoa. Những điều nói ở đây là lấy ở công
trình '"Literary Migration" (Những chuyển đi văn
học) do bà Claudine Saimon chủ biên (International
Culture Publ H, Beijing China, 1987) có nhan đề
phụ là "Tiểu thuyết truyền thống Trung Hoa ở châu
Á (thế kỷ XVII-XX). Theo tôi, chính con đường tiểu
thuyết Trung Hoa váo ĐNA cũng sẽ là con đường
văn hóa Việt Nam và ĐNA. Muốn nhập vào một
đất nước xa lạ phải có cầu. Đi theo cái cầu đã bắc
sẵn và vững chắc thì đỡ tốn công sức, tiền của. Con
đường tiểu thuyết Trung Hoa lá rất tiện vì tiểu
thuyết Trung Hoa và tiểu thuyết Việt Nam về căn
bản là gần nhau với một nội dung mang tính lịch
sử, chuyện lấy ở cuộc đòi thực tế, thu hút người
đọc chính ở nghệ thuật trình bày các sự kiện hơn
ở những suy tư mang tính triết học hay tôn giáo
kiểu phương Tây.
Các tiểu thuyết này lúc đầu vào ĐNA qua người
Hoa di cư rất đông đảo ở đây. Sau đó số người Hoa
bắt đầu dịch nó sang tiếng bản địa (Thái Lan,
Mianma, Java, Mã Lai... ) để bán. Rồi nhiều trí
thức bản địa phần lớn gốc Hoa có sẵn hiểu biết
song ngữ chu đáo lại dịch thêm và phổ biến từ thế
kỷ XVII đến nay. Để cho tiện, tôi chỉ dẫn những
tiểu thuyết quen thuộc với Việt Nam. Cả ĐNA đọc
"Tam quốc chí diễn nghĩa ”, "Tây du k ý ”. Theo những
bài nghiên cứu của các học giả cộng tác thì ở Căm-
puchia đã dịch "Tống Địch Thanh", "Tây Hán Chí",
"Chiêu Quân cống Hồ", Các truyện "Lương Sơn Bá,
545