Page 294 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 294
Qua đó ta có thể kết luận là người Kinh chú ý
ít ỏi đến các đồng bào miền núi. Cái nhìn của người
Kinh là cái nhìn đồng bằng không chú ý đến biển
(không có một tác phẩm nào nói đến sinh hoạt ngoài
khơi và các đồng báo sống bằng ngư nghiệp), cũng
như không có tác phẩm náo nói đến cách trồng rửng,
cách sinh sống ở rửng mặc dầu rừng chính là cội
nguồn sinh sống của người Kinh nói riêng và của
người ĐNA nói chung.
16. Bây giờ nói đến một số chỗ mạnh của văn
hóa Việt Nam do sự tiếp xúc với văn hóa Trung
Quốc. Phần này tôi nói kỹ hơn bởi vì đối vói đa số
trí thức Việt Nam, do chỗ không học chữ Hán cho
nên có thái độ coi thường di sản tổ tiên. Sự khai
thác vốn cổ liên quan tới sử nói chung là hòi hợt.
Tiểu thuyết lịch sử trong thòi Pháp thuộc dù là của
Nguyễn Triệu Luật, Phan Trần Chúc... chỉ thu hẹp
vào tác phẩm "Hoàng Lê nhất thống chí”. Thái độ
coi nhẹ này khó hiểu: ngay vào lúc cả thế giới quan
tâm tới Trung Quốc, ở Mỹ số người chuyên về Trung
Quốc là hàng vạn, không nước tiên tiến nào lại không
có một trung tâm nghiên cứu Trung Quốc, thì ở
Việt Nam gần đây mới có một trung tâm Trung
Quốc học mặc dầu Việt Nam chịu ảnh hưởng văn
hóa Trung Quốc sâu sắc.
Trước hết, chúng tôi giới thiệu hàng loạt công
trình lịch sử theo những chủ đề khác nhau: những
công trình lịch sử liên quan đến toàn quốc, những
công trình lịch sử liên quan tới một giai đoạn cụ
thể, những công trình liên quan tới địa phương vá
296