Page 152 - Bác Của Chúng Ta
P. 152
cho chị là Đàm Kim Cưong. Năm 1957, Bác hỏi thăm biết
chị lập gia đình đã được mấy năm nhưng chưa có đứa
con nào. Bác nói các anh lãnh đạo cho chị về bệnh viện
Việt Xô điều trị.
Mấy năm sau lên công tác tại Cao Bằng tôi tạt vào
thăm chị. Khi tôi đến thăm, chị đã là mẹ của hai đứa con,
một trai một gái. Chị sung sướng lắm, chị cười rất tươi.
Trong tập Bản án chế độ thực dân Pháp, Bác đã
dành một chương nói về nỗi khổ rửiục của ngưòd đàn bà
bản xứ, Người viết:
..."Không một chỗ nào người phụ nữ thoát khỏi
những hành động bạo ngược. Ngoài phố, trong nhà, giữa
chợ hay ở thôn quê, đâu đâu họ cũng vấp phải những
hành động tàn nhẫn của bọn quan cai trị, sĩ quan, cảnh
binh, nhân viên nhà đoan, nhà ga. Một người Âu mắng
một phụ nữ An Nam là con đĩ, con bú dù là một việc
thông thường. Ngay giữa chợ Bến Thành ở Sài Gòn - mà
người ta bảo là một thàrứì phố Pháp -, bọn gác chợ người
Âu cũng không ngần ngại dùng roi gân bò, dùi cui đánh
phụ nữ bản xứ đểbắthọ tránh khỏi làm nghẽn lối!
Những chuyện đáng buồn rứiư thế, có thể kể mãi
không hết, song chúng tôi hy vọng rằng mấy việc kể
trên cũng đủ làm cho chị em ở chính quốc biết rõ phụ nữ
151