Page 156 - Bác Của Chúng Ta
P. 156

sự không? Thậnn chí có thê’chúng đã được thăng thưởng
      nữa là khád





           Thật là một sự mỉa mai đau đớn khi thây rằng nần
      văn minh - dưới nhiều hình thức khác nhau như tự do,
      công lí,  V .V .,  được tượng trưng bằng hình ảnh dịu hiền

      của một người phụ nữ và được một hạng người tự cho là
      phong nhã ra sức điểm tô - lại đối xử một cách hết sức bỉ
      Ối với người phụ nữ bằng xưong, bằng thịt và xúc phạm
      tới phong hoá, trinh tiết và đời sống của họ một cách cực
      kì vô liêm sỉ.
           Thói dâm bạo thực dân là hiện tượng phô’ biến  và

      tàn ác không thê’tưởng tượng được, ớ  đây, chúng tôi chỉ
      nêu ra một vài việc mà những nhân chứng không thiên
      vị đã trông thấy và k ể  lại, đê’các chị em phương Tây hiểu
      rõ giá trị của cái gọi là  "sứ mạng khai hoá" và nỗi đau
      khố của chị em mình ở thuộc địa.
           Một người ở thuộc địa kể lại rằng: Khi bọn lính kéo
      đến,  tất cả dân chúng đều chạy trốn, chỉ còn lại hai cụ
      già, một thiếu nữ, một thiếu phụ đang cho đứa con mới
      đẻ bú và tay dắt một em gái lên tám. Bọn lính đòi tiền,

      rượu  và  thuốc phiện.  Vì không ai hiểu  tiếng Pháp nên
      chúng nối giận, lấy báng súng đánh chết một cụ già. Còn
      cụ già kia thì bị hai tên lính, khi đến đã say mầm, đem
      thiêu sống trong một đống lửa hàng mấy giờ liền đê’làm


                                 155
   151   152   153   154   155   156   157   158   159   160   161