Page 48 - Bí Mật Tháp Vẵn Xương
P. 48

2.  Thích  chiếc  dùi  đóng  vở

              Bô'  chết  sớm,  bà  mẹ  của  Lê  Văn  Hưu  chịu  goá,  quyết
         nuôi  con  ăn  học.  Bà  gửi  cậu  sang  học  với  tháy  đồ  họ  Nguyễn
         bên  Kế  Bôn  (nay  thuộc  xã  Đông  Thanh,  huyện  Đông  Sơn,
         Thanh  Hoá).  Cậu  rất  sáng  dạ,  học  đâu  nhớ  đây,  thơ  văn  đối
         đáp  mau  lẹ,  được  thầy  yêu,  bạn  quý.
              Tương  truyền  rằng  trên  đường  Lê  Văn  Hưu  đi  học,  từ
         Kẻ  Rị  sang  Phúc  Triền  thuộc  Kẻ  Bôn,  bấy  giờ  có  một  lò  rèn
         dựng  ngay  bên  đường.  Một  lần  đi  học  về,  cậu  Hưu  thấy  bác
         thợ  rèn  treo  nhừng  chiếc  dùi.  Cậu  thích  lắm,  ước  gì  có  một
         chiếc  đế’  đóng  vở,  nên  cứ  đứng  tần  ngần,  ngắm  nghía  mãi.

              Bác  thợ  rèn  lũết  Lê  Văn  Hưu  là  học  trò,  mặt  mày  lại
         sáng  sủa,  khỏi  nj4ỏ,  nên  dịu  đàng  hỏi:
              -  Cậu  muốn  crii  gì?
              Lê  Văn  Hưu  rụt  rè  đáp:
              -  Cháu  muốn  có  chiếc  dùi  đế  đóng  vở.

              Bác  thợ  rèn  liền  bảo:
              - Tôi  ra cho  cậu  vế đối,  nếu  đối  được,  tôi  xin  biếu  không.
         Câu  đối  thế  này:
              “Than  trong  lò,  lửa  trong  lò,  sắt  trong  lò,  thổi  phì  phò
         đúc  nên  dùi  vở”
              Lê  Văn  Hưu  không  chút  lường  lự,  đối  ngay:
              “Giấy  trong túi,  bút  trong túi,  mực  trong túi,  viết lúi  húi
         mà  đậu  khôi  nguycn".
              Vê  ra  của  bác  thợ  rèn  nói  đến  lao  động  khó  nhọc  của
         người  thợ  (thở  phì  phò),với  những  công  cụ  của  nghề  rèn  (lò,
         than,  sắt,  lửa) đế  làm ra sản  phấm  là  chiếc dùi  vở.  Vê  đôi của
         Lê  Vần  ĩ lưu  đã  mô  tả  việc  học  tập  cần  cù  của  người  học  trò
         (lúi  húi),  với  nhừng  công  cụ  học  tập  (giấy,  hút,  mực)  để  cũng



         46
   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53